Giữa môi và răng của Mặc Sở vẫn còn hương vị rượu vang hợp với mùi vị mạnh mẽ và độc đáo của người đàn ông này.
Cô rúc vào ngực anh, trong hơi thở của cô tràn ngập mùi vị của anh.
Khi bàn tay anh cởi cúc áo sơ mi của cô ra, Mặc Sơ có chút sợ hãi.
Hai người không hề quen thuộc chứ đừng nói đến vấn đề yêu hay không yêu.
Chỉ là một đôi vợ chồng đã lấy giấy chứng nhận kết hôn thì đương nhiên phải thực hiện nghĩa vụ làm vợ chồng.
"Tổng giám đốc Quyền..." Trong giọng nói của Mặc Sơ có chút bối rối.
Quyền Đế Sâm nhìn từ trên cao nhìn xuống, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bị anh hôn đến mức đã đỏ hồng, cơ thể mảnh mai của cô cũng khẽ run lên trong lồng ngực của anh.
Cô không muốn sao? Ánh mắt của anh hiện lên tia sáng sắc lạnh.
"Tôi đang bị thương!" Cô nhẹ nhàng nói nhỏ.
Những vết thương chằng chịt khắp nơi đó khiến bản thân cô tự cảm thấy vô cùng xấu xí, mỗi một người phụ nữ đều thích cái đẹp, đó chính bản tính rồi!
Nghe thấy cô nói như vậy, sắc mặt của Quyền Đế Sâm đã dịu đi một chút, anh buông cô ra và nói: "Sau khi vết thương lành lại thì đến tìm tôi!"
"Được!" Mặc Sơ gật đầu biết ơn: "Tôi rời đi được chưa?"
Ngày mai là cuối tuần, cô muốn ở bên hai đứa con.
Đặc biệt là con gái, vẫn luôn muốn đi chơi, cô bé muốn đi bắt những con nòng nọc nhỏ!
Bọn nhỏ rất hứng thú đối với chuyện một con ếch là do con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoan-ngoan-de-anh-yeu-rang-chieu/255140/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.