Chặng đường trên con đường đời rất dài này có biết bao người không thể vượt qua cám dỗ mà bỏ rơi một nửa yêu thương của mình.
"Hôn nhân là một điều thiêng liêng cao quý, hai trái tim ấm áp hấp dẫn lẫn nhau, tình yêu cháy bỏng. Trong tương lai, những điều vụn vặt trong cuộc sống hằng ngày sẽ làm hao mòn dần tình yêu này, nhưng phải luôn thật lòng yêu thương đối phương thì mới có thể hạnh phúc mãi mãi trong cung điện hôn nhân." Mặc Sở nói với vẻ xúc động: "Chúc phúc cho đôi vợ chồng son chúng ta, hạnh phúc mỹ mãn sớm sinh quý tử!"
Sau khi nói xong, cô nhìn xuống dưới sân khấu thì không biết từ khi nào có một đôi mắt nhìn cô chăm chú.
Quyền Đế Sâm! Anh đến lúc nào vậy?
Chẳng lẽ anh cũng là một vị khách à?
Bên cạnh anh toàn là một bàn phụ nữ, thậm chí còn phải thêm ghế.
Những người phụ nữ vô cùng có khí chất cũng hận không thể dính chặt lên người anh.
Tại sao một người đàn ông được chào đón như anh lại cưới một người phụ nữ bình thường như cô chứ?
Sau khi hôn lễ này kết thúc, Mặc Sơ chuẩn bị rời đi, vết thương trên người làm cô vô cùng đau đớn.
Cô cầm lấy xách tay rồi đi vào trong thang máy.
Lúc cô đứng ở bên đường chờ taxi, đợi được một lúc lâu cũng không có chiếc taxi nào đi qua cả.
Lúc này là tám giờ tối, là giữa lúc cao điểm tắc đường.
Cô đứng tựa vào cột quảng cáo hai tay tự ôm lấy thân thể mình.
Đầu mùa xuân, ban
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoan-ngoan-de-anh-yeu-rang-chieu/255139/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.