Quyền Đế Sâm đã cứu cô thoát khỏi tai họa tù tội rồi mang cô đến bệnh viên tư nhân tốt nhất. Anh chính là ân nhân của cô.
Nhưng mà ân nhân thì có thể nhìn chằm chằm cơ thể cô một cách trắng trợn không kiêng nể gì sao?
"Để tôi xem xem vết thương của cô thế nào rồi!" Quyền Đế Sâm nhận thấy cô đang lưỡng lự, hai hàng lông mày của anh nhíu lại.
Bởi vì anh sẽ trả lại tất cả cho những kẻ đã tổn thương cô.
Ngón tay của Mặc Sơ hơi run, cô rũ mắt rồi từ từ cởi áo sơ mi xuống.
Chiếc áo sơ mi trắng rách nát nhuốm đầy máu tươi dính vào da cô. Cô đau đến mức nhíu chặt chân mày, cô đang cố gắng chịu đựng hết sức nhưng vẫn có thể nghe thấy tiếng hít hơi của cô trong không khí.
Ngoại trừ dây áo ngực màu đen chính là những lằn roi chằng chịt đan xen nhau.
Chỉ trong nháy mắt, ánh mắt của Quyền Đế Sâm đã trở nên lạnh lùng như băng, lạnh thấu xương. Cô phải mạnh mẽ và kiên cường đến mức nào mới có thể không hề kêu đau từ nãy đến giờ.
Nữ bác sĩ nhẹ nhàng nói: "Cởi áo ngực ra luôn đi! Tôi sẽ xử lí vết thương cho cô."
Mặc Sơ hơi căng thẳng, cô đưa tay ra phía sau, thử mấy lần nhưng vẫn không cở được ra.
"Để tôi giúp cô!" Nữ bác sĩ cởi ra giúp cô: "Nằm xuống đi!"
Mặc Sơ nằm xuống chiếc giường đơn màu trắng. Lúc này cô mới nhận ralà Quyền Đế Sâm đã rời khỏi đây từ khi nào không hay.
Cô thở phào nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoan-ngoan-de-anh-yeu-rang-chieu/255137/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.