Cô lạnh, cô sợ hãi, bàn tay nhỏ nhắn của cô không ngừng run rẩy trong tay anh.
Lòng bàn tay anh ấm áp, chắc nịch, có một lớp chai mỏng, mang lại một cảm giác rất chân thực.
Quyền Đế Sâm nắm lấy tay cô, sau đó hai người cùng nhau đi ra ngoài.
Mặc Sơ bước từng bước đi theo anh, từ trước tới nay chưa từng có ai đối xử với cô như vậy cả!
Bỗng nhiên tên mập thét lên: "Ai dám làm càn ở đồn công an hả?"
"Tôi!" Giọng nói của Quyền Đế Sâm trầm thấp nhưng vô cùng uy nghiêm.
Đúng lúc đó, tên gầy cũng chạy tới, sắc mặt anh ta trắng bệch, còn chưa kịp nói gì thì cục trưởng Tăng Thành vừa mới đến cơ quan, tinh mắt vội vàng chào hỏi: "Tổng giám đốc Quyền đến thăm chỗ chúng tôi thế này thật vinh hạnh quá, mời cậu vào trong uống chén trà!"
"Tôi đến đây không phải để uống trà!" Giọng điệu Quyền Đế Sâm không giận mà uy: "Cục trưởng Tăng, ông nhìn xem!"
Tăng Thành vừa nhìn thấy vết máu loang lổ trên người Mặc Sơ đã biết là có chuyện chẳng lành.
Tại thành phố S, thà chọc phải Diêm Vương còn hơn là chọc trúng Quyền Đế Sâm!
Ai dám đắc tội với anh, hậu quả đều vô cùng thê thảm!
"Hai người các cậu lập tức bỏ súng xuống, tạm thời đình chỉ công tác điều tra!" Tăng Thành giận dữ hạ lệnh.
Tên mập vẫn cố biện minh cho mình: "Cục trưởng Tăng, cô ta đã ký tên rồi! Có thể kết án được rồi, ông cũng không thể cúi đầu trước quyền thế nên không xử lý vụ án này nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoan-ngoan-de-anh-yeu-rang-chieu/255136/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.