Trong khi lái xe, Thẩm Nhất Phàn lạnh lùng hỏi: "Nhà em ở đâu?"
Tôi trả lời thật: "Khu tập thể Quang Minh ở Nam Thành ạ."
Anh lại nhăn mày, đạp chân ga lao vút đi. Tôi sợ hãi nắm chặt dây an toàn!
Lúc tôi thuê người yêu trên mạng rõ ràng đã chọn hình mẫu bạn trai nhõng nhẽo, đáng yêu, dịu dàng. Còn cái người lạnh lùng, kiêu ngạo này... rõ ràng giao sai hàng!
Nhưng trước hôm nay, chúng tôi vẫn còn anh anh em em trên mạng ngọt ngấy, tối nào cũng phải ghẹo nhau đến tận mười hai giờ đêm mới tắt cuộc gọi. Cái lúc anh ở đầu dây bên kia nói "Cục cưng ngủ ngon" với tôi phải gọi là ngọt xỉu!
Tại sao ngoài đời anh lại là một con sói hung dữ?
Thế nên, có thật anh đúng là người yêu của tôi không?
Hay là đại ca Thẩm Nhất Phàn cướp điện thoại của Cục Thịt Cưng Cưng nhà tôi?
Chiếc xe thể thao dừng ở cổng khu tập thể, Thẩm Nhất Phàn lạnh mặt thốt ra hai chữ: "Xuống xe!"
Hóa ra anh chỉ muốn đưa tôi về nhà, tôi nhẹ nhõm hết cả người!
"Cảm ơn anh."
Tôi đang định xuống xe, nghĩ thế nào lại vẫn hỏi: "Chiếc điện thoại đó là của anh à?"
Anh nhướng lông mày: "Em đoán xem? Không phải của anh thì là của ai?"
Hung dữ thế!
"Ờ, làm phiền anh rồi!" Tôi nhanh nhẹn xuống xe, chạy một mạch vào trong khu nhà.
Một ngày yêu trên mạng bằng trăm ngày ân ái. Anh đưa tôi về có nghĩa là đã tha cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-mong-ve-anh-nguoi-yeu/2902392/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.