“Sao anh biết?” Tôi nghi ngờ hỏi.
Lẽ nào, cảnh Lục Nguyên Đăng kéo tôi vào xe vừa rồi đều bị anh ấy nhìn thấy?
Anh ấy bĩu môi, chỉ chỉ lên mặt tôi.
Sao vậy?
Tôi lấy gương ra soi, mới phát hiện môi mình đỏ ửng, cũng sưng lên không rõ hình dáng.
Ai da, tên Lục Nguyên Đăng này thật ác miệng.
Tống Trọng là một tay lão luyện tình trường, đương nhiên biết rõ đây là xảy ra chuyện gì. Tôi có chút xấu hổ, đỏ mặt đi vào phòng vệ sinh rửa sơ, sửa lại lớp trang điểm.
Lúc trở lại phòng làm việc, Tống Trọng liền đóng cửa lại, áy này nhìn tôi, nói:
“Hôm nay khiến em vất vả rồi, anh không nghĩ Lục Nguyên Đăng sẽ làm khó em như vậy.”
Tôi biết, anh ấy đang nói đến chuyện Lục Nguyên Đăng muốn tôi cởi thắt lưng.
“Không sao cả, chỉ là cởi một cái thắt lưng lại giúp công ty kiếm được mấy chục tỷ, cũng đáng giá. Chẳng qua không biết, biểu hiện của em tốt như vậy, liệu có tiền thưởng không nhỉ?”
“Ba trăm năm mươi triệu.” Tống Trọng hời hợt nói.
Lòng tôi trở nên vô cùng kích động.
Ba trăm năm mươi triệu đối với Tống Trọng mà nói cũng không đáng vào đâu, nhưng với tôi, điều đó đại biểu cho việc cách lúc trả hết nợ cho Lục Nguyên Đăng gần hơn một bước. Nói như vậy, tôi có thể sớm thoát khỏi anh ấy rồi.
Có lẽ là một năm, cũng có thể ngắn hơn. Xem ra, tôi phải cố gắng thật tốt mới được.
Sau khi có ý nghĩ như vậy, cả buổi chiều tôi đều rất nhiệt tình, lại thiết kế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-moi-cua-luc-thieu/1246570/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.