Hạ Hương Trừng có chút nghi ngờ, mặc dù không có cách xác nhận hai đứa bé kia và Cận Kỳ Ngôn có quan hệ gì hay không?
Hai đứa bé kia ôm lấy chân Cận Kỳ Ngôn không chịu buông, còn gọi anh ấy là ba, chuyện này không có lửa làm sao có khói.
Hoặc là sau lưng hai đứa nhỏ có người xúi giục?
Mẹ của hai đứa bé kia rốt cuộc là ai?
Nếu như để cho cô ta gặp được hai đứa nhỏ kia lần nữa, cô ta nhất định phải điều tra rõ thân thế của bọn chúng.
Vị trí con dâu nhà họ Cận chính là của cô ta, cô ta không cho phép bất kỳ người phụ nữ nào cướp lấy nó.
...
"Ôn Lương Dụ, Anh đứng lại mau! Chạy còn nhanh hơn thỏ! Lần sau, đừng để em nhìn thấy anh, em nhất định sẽ làm thịt anh."
Ôn Lương Dụ đã chạy xa, Lâm Hiểu Hiểu chỉ có thể trợn mắt nhìn bóng lưng anh ta mà tức giận quát mắng.
Ánh mắt Cận Kỳ Ngôn tràn đầy hứng thú,trêu ghẹo nói: "Hiểu Hiểu, em đến quán rượu sẽ bắt được cậu ta. Chúc may mắn!""Anh Ngôn, tại sao Ôn Lương Dụ vừa thấy em đã chạy mất? Em hù dọa gì anh ấy sao?" Ánh mắt Lâm Hiểu Hiểu nổi lên một tầng hơi nước, làm ra vẻ tội nghiệp nhìn Cận Kỳ Ngôn.
"Chịu... Hiểu Hiểu, em từ từ đi tìm cậu ta, anh phải về công ty. Nếu như muốn biết kế hoạch bay của cậu ta, có thể tìm anh."
Lâm Hiểu Hiểu bực bội trong người nhưng cũng vẫn lễ phép nói cảm ơn.
“Em cảm ơn, anh thật tốt.”
Nhìn mặt Lâm Hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-moi-cam-cuong-tong-tai-doc-long-yeu/743349/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.