"Ba? “ Cận Kỳ Ngôn ngẩn ra.
Ánh mắt anh sắc bén nhìn hai đứa nhỏ dưới chân.
Là một cặp sinh đôi trai gái, vì hai đứa nhỏ đều đeo kính nên anh không thể thấy rõ mặt của chúng. Chỉ có thể thấy được từ mũi trở xuống, nhưng Cận Kỳ Ngôn có thể cảm nhận được hai đứa nhỏ này rất đáng yêu. Nhưng mà đột nhiên bị hai đứa nhỏ ôm cứng chân lại còn nhận lầm thành ba chúng, anh có chút không vui, hàng lông mày hơi nhăn lại.
Nãy giờ theo đuôi hai đứa nhỏ, Ôn Lương Dụ cũng thấy được cảnh Cận Kỳ Ngôn hóa giải nguy hiểm, thật ra thì, anh ta cũng không hề thấy lo lắng gì, anh ta tin Cận Kỳ Ngôn có thể giải quyết mọi chuyện.
Nhưng mà thật lạ, sao tự nhiên hai đứa nhỏ đáng yêu kia lại chạy đến ôm chân Kỳ Ngôn?
Còn gọi anh ấy là ‘Ba’?
Chuyện quái gì thế này?
Theo phản xạ, ánh mắt Ôn Lương Dụ đang nhìn chằm chằm vào hai chiếc vali nhỏ một màu xanh lá cây, một màu hồng đang để trên mặt đất, đột nhiên anh ta lại nghe có người đang gọi tên mình.
Lập tức, Ôn Lương Dụ không nhìn hai đứa nhỏ đáng yêu nữa mà chạy ngay đến chỗ người đang gọi mình.
Không chỉ mình Ôn Lương Dụ muốn nhìn hai đứa nhỏ đáng yêu này mà cả Hạ Hương Trừng cũng muốn nhìn.
Hai đứa nhỏ thật sự rất giống!
Hạ Hương Trừng đi tới gần, đang muốn khom người nhặt vali cho hai đứa nhỏ, thì đột nhiên có một người phụ nữ đến trước cô ta một bước cầm lấy hai chiếc vali nhỏ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-moi-cam-cuong-tong-tai-doc-long-yeu/743348/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.