"Không có cách khác sao?"
Nước mắt ngày càng ngưng nhiều trong hốc mắt, từ từ trượt xuống, cô òa khóc.
Cô biết tầm quan trọng của báo cáo kiểm định, nhưng mà, cô không tin ba cô cố tình làm, cô không tin ba cô kiếm tiền bằng cách độc ác này.
Nhất định là Chính Đông bị người khác hãm hại!
Vân Thủy Dạng càng nghĩ càng khổ sở.
Nếu như đúng như cô suy đoán, thì ai là người hại Chính Đông?
Rốt cuộc đối phương có mục đích gì?
Thật đáng sợ! Trong lúc nhất thời, cô không biết nên tìm chứng cứ thế nào.
Vốn Cận Kỳ Ngôn không muốn nhiều lời với Vân Thủy Dạng, nhưng mà, khi thấy nước mắt của cô, dáng vẻ đáng thương bất lực, không thể không khiến thái độ anh mềm mỏng hơn.
Cô khóc đau lòng như vậy, như thể anh là người bắt nạt cô, vừa phiền não vừa có chút không đành lòng.
"Có, trừ phi cô có thể chứng minh Chính Đông bị người khác hãm hại. Nếu như có chứng cứ chứng minh có người bí mật bỏ Melamine vào trong sữa và cà phê, thì chuyện này sẽ nằm trong phạm vi của pháp luật, để cơ quan tư pháp xử lý."
"Nếu như scandal là thật, hoặc Chính Đông bị người khác thu mua hoặc tuyên bố phá sản. Kết quả càng nghiêm trọng, thì đương sự càng đối mặt với án phạt nặng hơn."
Một chút hi vọng dấy lên, trong nháy mắt bị đập tan, hai mắt Vân Thủy Dạng đẫm lệ nhìn Cận Kỳ Ngôn.
"Ý của anh là ba tôi có thể bị ngồi tù? Tôi phải làm gì để chứng minh ba tôi bị hãm hại?"
"Có ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-moi-cam-cuong-tong-tai-doc-long-yeu/743332/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.