Dù tức giận, nhưng Vân Thủy Dạng vẫn biết bản thân muốn làm gì.
Sau khi rửa tay, cô vội vàng rời khỏi nhà vệ sinh.
Cô biết mình có lai lịch thấp, họ không thuê người như cô, trong lòng cô cũng có chút khổ sở, nhưng cũng không cảm thấy nó là chuyện gì lớn.
Cận Kỳ Ngôn công tư không phân, anh không cho cô đến tập đoàn Hoa Vũ, rõ ràng là đang trả thù cô!
Cô không nuốt trôi cục tức này!
Tên khốn kiếp Cận Kỳ Ngôn, cô ghét anh ta chết mất!
Tốt nhất đừng để cô trông thấy anh ta lần nữa.
~~~~~
Muốn chọn vòng tay cho Hạ Hương Trừng, Vân Thủy Dạng liền đi vào khu trang sức.
Đi đến một tiệm trang sức nổi danh, không vừa ý được cái nào, bất ngờ, cô nhìn thấy Ân Lập Dương cũng ở trong tiệm.
Trong nháy mắt, Vân Thủy Dạng quay đầu đi, cô không muốn nhìn thấy anh ta.
"Thủy Thủy!"
Vân Thủy Dạng muốn đi, Âu Lập Dương cũng không cho cô đi.
Anh ta lập tức kéo cô lại, còn ôm eo cô rất thân mật.
Âu Lập Dương muốn hôn cô, Vân Thủy Dạng liền nhanh nhẹn né tránh, còn dùng sức đẩy anh ta ra.
"Âu Lập Dương, anh thả tôi ra, cút!"
Vì trong tiệm có không ít nhân viên và khách hàng nhìn bọn họ, nên Vân Thủy Dạng đè nén giọng quát Âu Lập Dương.
Cô muốn gỡ tay anh ta ra, nhưng không ngờ anh ta lại càng nắm chặt hơn.
"Thủy Thủy, đừng tức giận, em thích cái gì, anh mua cho em. Chờ lát nữa, anh và em đi ăn cơm."
Âu Lập Dương hoàn toàn không có ý buông tha Vân Thủy Dạng, anh ta ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-moi-cam-cuong-tong-tai-doc-long-yeu/743316/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.