🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Phòng y tế ở tòa nhà cũ của trường trung học số 1 hầu như không có người nào, tia nắng xuyên qua cửa chớp ố vàng, dây thường xuân xanh biếc quấn quanh vách tường.



Quạt trần cũ kỹ quay kẽo kẹt làm mấy tờ giấy đầu giường thỉnh thoảng bay lên.



Khương Nghi không nằm trên giường bệnh mà kéo một cái ghế tới ngồi trước giường rồi duỗi tay ra cho Lục Lê nắm cạnh gối.



Lục Lê nhanh chóng ngủ thiếp đi.



Hình như đã lâu lắm rồi hắn chưa có giấc ngủ nào trọn vẹn, đuôi mày khóe mắt lộ vẻ mệt mỏi rốt cuộc giãn ra, vừa nhắm mắt lại đã ngủ say.



Tiếng ồn ào trên sân loáng thoáng vọng qua cửa sổ, Khương Nghi nhìn Lục Lê lẳng lặng ngủ trên giường bệnh, trong sự yên tĩnh tuyệt đối cậu chợt nhớ lại hình như trước đây mình bị bệnh, Lục Lê cũng ngồi canh trước giường như vậy.



Từ nhỏ đến lớn cậu ngã bệnh rất nhiều lần, nhưng hầu như lần nào mở mắt ra cũng thấy Lục Lê.



Dù là Arno lúc nhỏ hay Lục Lê lúc lớn đều ở bên cậu mỗi khi đau ốm.



Từ khi gặp Arno, Khương Nghi rất hiếm khi cảm thấy cô đơn trong bệnh viện.



Khương Nghi nhìn người ngủ say trên giường, suy nghĩ trôi xa trong sự tĩnh lặng, rốt cuộc người nóng tính như Lục Lê làm sao có thể ngồi yên trước giường bệnh cả ngày được chứ.



Một lát sau, Khương Nghi lại nghĩ thật ra mình cũng có thể chạy được ba ngàn mét.



Cậu sẽ chạy từ từ, dù cuối cùng chỉ được hạng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-minh-minh-nuoi/2506987/chuong-56.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Vợ Mình Mình Nuôi
Chương 56
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.