Sau khi biết sự thật từ chính miệng Hà Quân, tôi gần như muốn khóc oà lên, phải cố lắm thì tôi mới có thể bình tĩnh được mà đi tới công ty của Thế Nam. Tôi là muốn được gặp anh ấy ngay bây giờ, ngay và luôn…
Nhưng khi đến Vạn Hồng thì tôi mới biết là Thế Nam không có ở công ty, thư ký báo lại là anh đi công tác, hai hôm nữa mới về. Trong lòng tôi đột nhiên sinh ra sốt ruột kèm theo bất an, bởi vì suốt từ nãy cho đến bây giờ, tôi gọi cho anh không được, nhắn tin cũng không thấy anh trả lời. Hết cách, tôi đành nhờ thư ký gửi số điện thoại trợ lý riêng của Thế Nam cho tôi, tôi sẽ tự mình liên lạc.
Gọi được cho trợ lý, tôi mới biết là Thế Nam không phải đi công tác, anh là bị tộc họ ép đến vùng núi cao để thay mặt nhà họ Hồng giải quyết một số việc tranh chấp trong nhánh nhỏ của Hồng gia. Mẹ kiếp, đúng là ỷ mạnh hiếp yếu mà, thấy tình thế của Thế Nam đang bất lợi nên thừa nước đục thả câu ép anh ấy đi làm những chuyện vặt vãnh… khốn kiếp thật!
Mặc dù rất lo lắng và nóng lòng muốn nói chuyện với Thế Nam, nhưng tôi biết lúc này anh đang rất bận, vậy nên tôi chỉ có thể ngồi ở nhà mà đợi điện thoại của anh gọi đến. Nhưng đợi mãi đợi mãi, đợi đến gần nửa khuya vẫn không thấy anh gọi điện hay là nhắn tin gì. Sự bất an bắt đầu tăng dần điều, đến lúc không thể nhịn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-lon-tro-ve/2578261/chuong-48.html