Hoắc Đình Sâm bị Cố Chi đút cho nguyên cái đầu con thỏ bằng bơ, toàn bộ đều tan ra trong miệng.
Ngọt đến tận tim.
Ngọt đến mức làm cho anh quên mất rằng bản thân mình không hề thích ăn ngọt.
Cố Chi đút cho Hoắc Đình Sâm ăn, thấy anh có vẻ vô cùng thích, sau đó giật luôn cái muỗng trong tay anh, vô cùng keo kiệt mà nói: “Cho anh ăn một miếng thôi.”
Hoắc Đình Sâm thấy thế bật cười: “Biết rồi.”
Cố Chi ngồi ăn bánh kem, Hoắc Đình Sâm ngồi cạnh thấy trên bàn trà có hộp quà bằng nhung màu đỏ, mở hộp ra, thấy một sợi dây chuyền có mặt kim cương đặt bên trong.
Anh cũng biết nhìn đồ, liếc mắt một cái là biết đồ đắt tiền rồi, nhìn một hồi lại hỏi: “Người khác tặng em hả?”
Cố Chi ngậm cái muỗng, ngẩng đầu lên, trả lời: “Là đội trưởng Trần đưa đó, nói là quà gặp mặt.”
“Ừ.” Trần Thiệu Hoàn tặng kiểu quả thế này cho Cố Chi cũng bình thường, Hoắc Đình Sâm nghe xong thì gật gật. Anh biết cô đâu có hiếm lạ gì mấy món này, nhưng mà vẫn sắp xếp ngăn nắp lại vào trong hộp cho cô.
Cố Chi ngồi ăn bánh kem, Hoắc Đình Sâm mở trong túi ra lấy quyển sách giáo khoa lớp 6.
Anh lật lật nhìn xem, còn có hai bài nữa thôi.
Hoắc Đình Sâm không ngờ là chương trình cấp tiểu học mới đó mà đã học xong rồi, tuy rằng chỉ học có mỗi môn quốc ngữ, nhưng tốc độ này cũng quá nhanh rồi.
Nhưng mà cũng phải công nhận, học nhanh như thế là nhờ Cố Chi thông minh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-le-thoi-dan-quoc-tro-minh/1020526/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.