Ôm nỗi thất vọng to lớn như trời bể về việc chiếc áo xinh tươi, mỹ miều Băng Tinh Quần mãi mãi chỉ là giấc mơ hoang đường của mình, tui chỉ còn biết âm thầm tự vỗ về, an ủi: ”Thôi thì dòm bà hàng xóm mặc… đỡ thèm cũng được”.
Thế nhưng, chắc bình thường tui vốn là người… ko được ác lắm, cho nên ông trời cũng ko đành ép tới đường cùng (hay ổng sợ ép wá thì lại sinh loạn, lại phải lo hậu hoạn về sau, cho nên thôi thì… chiều lòng con nhỏ yêu tinh này cho đẹp trời yên đất cho rùi),ổng tìm cách đưa đường dẫn lối để tui lạc bước đến mê cung diễn đàn võ lâm với bao sự ngỡ ngàng, kỳ dị. Tui như con nhỏ quê mùa, suốt đời chỉ loay hoay mò cua bắt ốc, nào đâu ngờ ngoài mảnh vườn, miếng đất bạc màu lại có cái thế giới hay ho, với đầy đủ sức quyến rũ, mê ly đến chết người như thế. Nào là đại điện Thiếu Lâm, nào là mê cung Thúy Yên, nào là địa đạo Côn Lôn… mỗi nơi mỗi vẻ, mười phân vẹn mười, đang lưỡng lự ko biết mò vào phòng nào là an toàn lao động nhất, bỗng sau lưng thoáng nghe những tiếng động thầm thì, thủ thỉ như cái cách mà mấy ông trùm wảng cáo hay wảng bá sản phẩm: “Bạn bị gọi là gà tồ vì ngây ngô chưa hiểu hết những tiềm ẩn của võ lâm ư? Bạn bị kết tội là cùi bắp vì làm hoài làm mãi vẫn chưa xong 1 nhiệm vụ cỏn con ư?… Từ giờ trở đi, bạn ko cần phải lo lắng những chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-lam-truyen-ky-don-thuan-chi-la-tro-choi/3140580/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.