Tui đã rầm rập phi từng bước mạnh mẽ như hổ vượt rừng, cáo rượt thỏ với khí thế hừng hực lửa giận vì những dằn xé trong sự thất bại chữ Tín với bằng hữu đế đáp xuống cổng thành Biện Kinh 1 cách oai phong lẫm lẫm.
Tui đã dự định 5 nhân 5 là sẽ xử đẹp cái Gã khốn kiếp kia ngay giữa trận tiền, dùng 4 móng ngựa đầy mạnh mẽ và oai hùng của con ngựa cấp 30 đang cưỡi, dẫm nát tên bang chủ Xi Vưu ra thành bình địa X-(.
Ai dè...trước mặt tui, cổng thành Biện Kinh hiển hiện ra như 1 tấn trò đời rối ren và tạp nhạp.
Úi zời ơi, tui thấy cả đám Xi Vưu xúm vào nhảy múa, oánh nhau ầm ầm, người ngựa chen chen lấn lấn đến náo loạn cả mảnh đất...dài mấy trượng ( mà 1 trượng = bao nhiêu vậy ta :-? ). Tui chỉ đứng ngoài vòng phủ sóng để có vẻ là an toàn mà cũng phải bơm máu liên tục, nếu đứng gần cái đám hỗn loạn đó thêm chút nữa thì hồn Săn_Bán đã lìa khỏi xác, chứ làm sao kịp nhanh tay lẹ mắt mà bơm bơm rút rút chứ :(. Thiệt là 1 cảnh trái tai gai mắt giữa thanh thiên bạch nhật mà ( dù giờ VN là hơn 8h đêm, nhưng cảnh trong game thì lúc nào cũng chói sáng. Ông mặt trời luôn làm việc cật lực, giơ tấm thân èo uột ra mà cày, ko được giây phút nghỉ ngơi, kể cũng tội ổng ghê :( ).
Giữa 1 đám tặc tử ko có kỉ cương, phép tắt đó, tui phải banh cả đôi mắt vốn tờ mờ để kiếm Gã.
...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-lam-truyen-ky-don-thuan-chi-la-tro-choi/3140539/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.