Cọc cạch luyện từ lúc mặt trời chưa buồn ngủ đến lúc mặt trời trốn đi ngủ mất tiêu :(, Thúy Yên mới bò khổ sở lên cấp 7, thiệt là tội nghiệp mà T_T.
Bắt phải chơi lại từ đâu, chán như con gián luôn á, cứ phải thọc huyết heo hoài, 1 công việc nhàm chán đến độ nhìn thấy heo đã ớn, thấy hươu đã ngán...
Chán quá, chạy vào Thái Sơn coi cô vohinhhiepnu kia làm ăn ra sao mí được.
Wao, bavuong*bietco đang online trong game nè, tuyệt vời quá, nhàu vô tám thôi (,, ◕ ⋏ ◕,,) .
:D:"Nè, nè, online lâu chưa vậy?"
bavuong*bietco:"Huhu T_T, cậu đi đâu mà lâu quá vậy, mấy hôm nay tớ tìm cậu mãi, ko có cậu :(, tớ chơi 1 mình buồn quá T_T " (hic, ko ngờ mình lại để ấn tượng mãnh liệt với bavuong như thế, đến độ cậu ấy phải chờ phải đợi mình, xúc động ghê, hehe, mình cũng có giá trị chứ bộ :D ).
:D:"Ờ, ờ, dạo này tớ...bận quá, ko có thời gian để vào game :(." ( xạo pà cố luôn, ko có time vào game, vậy ai đang lang thang ở Tung Sơn thế kia? Học đâu ra cái thói xạo sự này vậy trời :(.)
bavuong*bietco:"Vậy à, hic, cậu bận học mà, biết làm sao được :( ".
Thấy ái nái ghê :( .
Chặc, mãi lo tám mà quên thời giờ, gần 8h rồi, phải nhổ neo thôi.
:D:"Cậu nè, bạn tớ bên Tung Sơn tí nữa đi công thành chiến, hắn cho tớ cái lệnh bài đi xem công thành. 8h là bắt đầu công thành rồi, giờ tớ phải vào lại Tung Sơn đây. Tí nữa gặp câu sau nghen. "
bavuong*bietco:"Đi công thành à? Thích ghê. Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-lam-truyen-ky-don-thuan-chi-la-tro-choi/3140536/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.