Công Vỹ tuy là tôn sư Chưởng môn của một môn phái, võ học công lực của y rất cao siêu, kiếm thuật lại càng lợi hại hơn, nhưng trong mắt Âu Dương Siêu thì y chịu không nổi một cái đánh của chàng. Với hai bàn tay không chỉ ba hiệp là cùng, chàng có thể đánh chết được y ngay, nhưng tình thế trước mắt đây quá khẩn trương và nguy hiểm không cho phép chàng ngôngcuồng tự đại và dùng tay không chống đỡ kiếm của Công Vỹ nữa, vì vậy.Công Vỹ vừa ra tay tấn công, chàng biết không riêng gì đệ tử của pháiThiên Sơn mà cả sáu vị Chưởng môn cùng các bộ hạ của chúng cũng đều phát động thế công hết.
Tuy chàng có võ công kỳ học siêu tuyệt võ lâm không ai địch nổi, nhưngvới hai bàn tay không, làm sao địch nổi lại hơn ba chục tay cao thủ củavõ lâm như thế? Cho nên chàng vừa thấy Công Vỹ múa kiếm xông tới tấncông, chàng cười nhạt một tiếng, nhảy luôn sang bên trái ba bước, thòtay vào túi lấy ngay lá cờ báu Tích Độc Truy Hồn ra.
Chàng bỗng nghe thấy bên cạnh mình có tiếng thét rất thanh thót thì raGiang Mẫn, thư sinh áo bạc đã nhanh nhẹn rút bảo kiếm ra, nhắm cổ tayphải của Công Vỹ chém luôn.
Công Vỹ giận dữ xoay người nửa vòng, giở thế “Hồi Phong Bái Liễu” ra(gió lốc thổi cành liễu rung động) nhằm ngực Giang Mẫn đâm luôn.
Giang Mẫn cười nhạt một tiếng nhảy sang bên tránh né rồi sử dụng thế“Tiếu Chỉ Thiên Nam” (cười chỉ tay trời Nam) nhanh như điện chớp điểmluôn vào Tâm kinh huyệt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-lam-tam-tuyet/3112277/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.