Truyện xuyên suốt đều là những tình tiết kết nối, đan xen nhau, vừa thú vị lại vừa đặc sắc:
Trời rét, tuyết xuống, hơi lạnh buốt xương, A Phúc vẫn tiếp tục đi vào trong những khoảng núi giá lạnh đó. Lúc ấy y đang đi vào núi Hạ Lan ở tỉnh Ninh Hạ. Ngọn núi chính cao chót vót, từ chân lên đến đỉnh núi cao hơn ba nghìn thước tây. quanh năm phủ tuyết chứ không riêng gì mùa Đông này. Tối hôm đó, Phúc đã đi đến dưới chân núi Hạ Lan. Khi y vừa bắt đầu bước chân leo lên trên núi thì tuyết vừa ngưng, nhưng gió Tây bắc vẫn thổi tới lạnh buốt xương, rát mặt. Có lẽ trừ A Phúc ra không còn một người một con thú nào dám vào núi lúc ấy cả. Càng đi sâu vào đường núi càng lởm chởm khó đi.
Trời tối, y lại chưa từng luyện qua võ công nên y chỉ có thể nhìn thấy những vật gì ở xa chừng năm sáu thước thôi, nên y vẫn có thể tiếp tục đi được. Tuy rét mướt và đường lối khó đi, A Phúc vẫn đủ can đảm tiến sâu vào, y vừa đi vừa nghĩ đến yêu với hận, thù với lời thề nên cứ cắm đầu đi tiếp mồm thì lẩm bẩm khấn trời đất phù hộ cho. Y không phân biệt phương hướng và cũng không phân biệt ngày đêm gì cả, hễ thấy mệt thì y tìm một hang động nghỉ ngơi, đói thì lấy hoành tinh và trái cây ra ăn
Cùng hành trình phiêu lưu và cùng trải qua những điều thú vị qua Võ Lâm Tam Tuyệt.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.