“Băng tỷ tỷ...” Diệp Vô Ưu vội vàng khẩn trương truy đuổi theo, đáng tiếc hắn không đuổi kịp đến nơi! Trong chớp mắt hắn không thấy bóng dáng nàng đâu cả.
Diệp Vô Ưu hai mắt vô thần đi trên đường, hắn cũng không biết hắn hiện tại đến địa phương nào, hắn biết rõ ràng bản thân đã không đuổi kịp nàng, nên vô ý thức tiến thẳng về phía trước, Yến Băng Cơ giận dữ mà đi, khiến hắn nhất thời không thể đi theo.
o0o
Âu Dương Vân Phi vội vã gấp rút chạy ra khỏi cổng Bách Hoa thành, chẳng mảy may dám dừng lại. Yến Băng Cơ công lực thật kinh khủng, hắn vừa mới hiểu biết qua, hắn thật không muốn bị nàng bắt được.
“Đại ca ca, chạy nhanh như vậy đi đâu thế?” Một giọng nói nũng nịu truyền đến tai hắn. Âu Dương Vân Phi dồn sức hãm cước bộ, nhìn theo hướng tiếng nói.
Đập vào mắt hắn là một khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo, vẻ mặt hồn nhiên vô tư, mặc một cái áo nhỏ nhắn màu xanh lục, mái tóc đen bóng buộc thành hai cái bím nhỏ, trông rất đáng yêu.
Thiếu nữ tuổi ước chừng mười lăm mười sáu tuổi, cái đầu nghiêng nghiêng, dùng ánh mắt tò mò nhìn Âu Dương Vân Phi.
“Đại ca ca, ngươi thế nào lại không nói chuyện?” Thiếu nữ lại hỏi.
“Tiểu muội muội, ngươi đang nói với ta sao?” Âu Dương Vân Phi trí nhớ có chút không ổn lắm, dường như bỗng chốc còn không có phản ứng lại.
“Phải mà, đại ca ca, người nói ta xinh đẹp không?” Thiếu nữ cười hì hì, dùng ánh mắt mong mỏi nhìn Âu Dương Vân Phi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-lai-quan-phuong-pho/51787/quyen-1-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.