Diệp Vô Ưu dù sao đi nữa cũng không nghĩ tên gia hỏa này không nói lờinào đã động thủ ngay. Lúc nguy cấp, thân thể nhanh chóng ngửa người ra,Vô ảnh thân pháp lập tức phát động. Kiếm phong đi sượt qua chỉ cao hơnngực không tới một phân làm hắn sợ hãi người đổ mồ hôi lạnh.
Đối phương một kích không trúng vẫn không buông tha, thế công liên miênkhông ngừng. Tội nghiệp Diệp Vô Ưu chỉ có thể dựa vào Vô ảnh thân phápkhông ngừng né tránh, ngoài ra không có biện pháp gì hơn. Ai bảo hắnkhông đánh lại người khác.
“Tiểu bạch kiểm, bổn thiếu gia phi lễ với muội muội ngươi hay cướp đoạt vợ ngươi? Đều không có nha!” Diệp Vô Ưu không có cách nào hoàn thủ,nhưng miệng cũng không buông tha người ta, một mặt tránh né một mặt bấtmãn chửi rủa.
Hiện tại mặc dù là buổi tối nhưng trên đường lớn ở Bách Hoa thành vẫncòn nhiều người đi lại. Đánh nhau ở đây cũng hấp dẫn không ít người vâyquanh nhưng mọi người đều đứng ở xa, lo sợ gặp phải tai bay vạ gió.
Đối phương vẫn thế, gì cũng không nói, chỉ có thế công càng ngày càngchặt chẽ. Diệp Vô Ưu tâm lý buồn bực không thôi. Hắn căn bản không biếttên gia hỏa này, cũng không hiểu được người này thế nào lại có thâm thùđại hận với hắn.
“Tiểu bạch kiểm, nếu ngươi có vợ, bản thiếu gia nhất định cho ngươi độimười tám cái mũ xanh!” Diệp Vô Ưu căm phẫn nói. “Bổn thiếu gia không bồi tiếp ngươi nữa, ta đi trước đây!”
Diệp Vô Ưu vừa nói xong, liền hướng đám đông chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-lai-quan-phuong-pho/2354239/quyen-2-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.