"Lưu manh đáng chết! Buông ta ra, nếu không ta chẳng để yên cho ngươiđâu!" Lãnh Tâm Âm tức tối chửi mắng. Vốn là nàng không muốn Lãnh SươngSương biết nàng cùng Diệp Vô Ưu còn có mối quan hệ như vậy, nào ngờ Diệp Vô Ưu lại trực tiếp nói ra, khiến nàng rất tức giận. Chỉ có điều lànàng lại không biết, trên thực tế, Lãnh Sương Sương tịnh không ngốc.Nàng sớm đã phát hiện tư tình giữa Diệp Vô Ưu và Lãnh Tâm Âm, chỉ làluôn luôn giả như không biết mà thôi, cũng có thể nói, không phải giảnhư không biết mà là không có nhắc đến việc này thôi.
"Sư phụ tỷ tỷ, ta rất muốn nàng!" Diệp Vô Ưu hì hì cười, vừa nói vừa bắt đầu cởi quần áo nàng. Lúc trước gã đã bị nha đầu mơ hồ Dạ Khanh Khanhđó làm cho lửa dục thiêu đốt, bây giờ **ng chạm với Lãnh Tâm Âm đại mỹnhân, người khiến gã nhung nhớ không nguôi này, làm sao lại chịu phóngthích nàng đây? Còn như uy hiếp của Lãnh Tâm Âm thì gã đúng là không một chút quan tâm. Dù sao gã cũng tin tưởng rằng, Lãnh Tâm Âm nhiều nhấtcũng chỉ là miệng cứng tâm mềm, sẽ không thực sự làm gì gã cả. Nếu nhưsợ uy hiếp, thì lần trước làm sao gã có thể có được thân thể băng thanhngọc khiết của nàng.
Vừa bị gã cởi quần áo, lại vừa bị nắn bóp những bộ vị nhạy cảm, Lãnh Tâm Âm vừa xấu hổ lại vừa tức giận nhưng thúc thủ vô sách nên đành phảinhìn sang Lãnh Sương Sương đang nằm bên cạnh. Nàng phát hiện Lãnh SươngSương đang nhìn mình bằng ánh mắt có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-lai-quan-phuong-pho/2353958/quyen-8-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.