Khuôn mặt Diệp Vô Ưu thật sự không hiện ra nét lo lắng, thực ra từ nhỏ đến lớn, hắn thật sự chỉ có chút ít e sợ một người, đó là Yến Băng Cơ, còn Hoa Nguyệt Lan, hắn một điểm cũng không e ngại.
Thấy Diệp Vô Ưu có bộ dạng này, trong lòng Hoa Nguyệt Lan tuy tức giận, nhưng cũng không có ý kiến đối với hắn, đánh hắn không sợ, có chửi hắn cũng không sợ, nàng cũng không biết làm thế nào?
“ Tiểu vô lại, ngươi tự mình xuất cung đi ra đi!” Hoa Nguyệt Lan phẫn hận nói, mặc dù không thể đánh, không thể chửi, chỉ còn trục xuất hắn đi cho nhanh cho khuất mắt, miễn nhìn thấy hắn là nàng lại tức giận.
“ Công chúa lão bà, nàng không hộ tống ta đi ra à?”
Diệp Vô Ưu nuốt nước miếng nói: “ Nếu nàng hộ tống ta, để Kiếm Lan hộ tống ta cũng có thể được.”
“ Ngươi tưởng đẹp lắm sao!”
Hoa Nguyệt Lan trừng mắt nhìn Diệp Vô Ưu: “Ngươi muốn hay không muốn người hộ tống ngươi? Ta bây giờ đi tìm người gọi Tạ Trường Phong lại, để hắn hộ tống ngươi đi ra thế nào?”
“ A, không được, ta tự mình đi cũng được.”
Diệp Vô Ưu vội vàng nói, cười đùa, để Tạ trường Phong hộ tống hắn xuất cung à? Chỉ sợ Tạ Trường Phong muốn hộ tống hắn xuống diện kiến Diêm Vương.
“ Kiếm Lan tỷ tỷ, ta lần tới lại tìm nàng chơi nha!” Diệp Vô Ưu trước khi bỏ đi, còn không quên chào Kiêm Lan một tiếng, đáng thương Kiếm Lan đâu lý đến hắn, chỉ quay đầu qua một bên, như không muốn nghe thấy lời nói của Diệp Vô Ưu, chỉ là khuôn mặt trắng bạch của nàng, dần dần chuyển sang đỏ hồng.
Diệp Vô Ưu cười hi hi, tâm tình ngay lập tức sảng khoái, hắn một điểm cũng không lo lắng Kiếm Lan bỏ trốn, nàng là thị nữ của Hoa Nguyệt Lan, ngày sau nhất định gả theo, chỉ cần hắn thu hoạch thành công phương tâm của Hoa Nguyệt Lan, Kiếm Lan tự nhiên là vật trong túi hắn, chỉ là nhìn lại, thật sự muốn có được Hoa Nguyệt Lan, tựa hồ không phải là chuyện dễ dàng.
Lúc này vận khí của Diệp Vô Ưu tựa hồ không tốt lắm, vừa rời khỏi hoàng cung không bao lâu, còn chưa trở về nhà trọ, liền bị người bắt giữ, bất quá, không giống như lần trước, lần này bắt hắn không phải là suất ca( anh chàng đẹp trai),nhưng lại là một đại mĩ nhân.
Chỉ thấy toàn thân mĩ nữ này mặc một màu đen, bên ngoài cũng khoát một cái áo choàng màu đen, thân hình cao cao, phong nhũ kiều đồn, thật là dụ hoặc, nhưng hình dạng và dung mạo của nàng, cũng thật sự xuất sắc, chân mày lá liễu, mắt phượng, da thịt thì trắng bạch dị thường, kết hợp lại với nhau nhìn nàng có chút lạnh lùng, cùng với Yến Băng Cơ có chút tương đồng.
“ Ngươi gọi là Diệp Vô Ưu?” Mĩ nữ bắt đầu nói, thanh âm trong trẻo động người, còn có chút ít lạnh đạm.
“Đúng vậy, mỹ nữ tỷ tỷ người là ai?” Diệp Vô Ưu gập đầu, miệng thật rất ngọt, mở miệng là gọi người ta là tỷ tỷ.
“ Diệp Phi Phàm và Yến Ngọc Dao là phụ mẫu ngươi?” Mĩ nữ hỏi tiếp.
“Đương nhiên, ta là nhi tử duy nhất của bọn họ.” Diệp Vô Ưu lại thành thật nói, điều này cũng không là bí mật gì.
Mĩ nữ liền nhìn Diệp Vô Ưu cả nửa ngày, từ đầu đến chân, nhìn rất là cẩn thận, Diệp Vô Ưu tức thì không cảm thấy tự nhiên, tuy đối phương là một mĩ nữ, tuy hắn cũng không lưu ý khi bị mĩ nữ nhìn, nhưng lại bị một mĩ nữ dùng loại nhãn thần này nhìn, hắn liền cảm thấy không được thoải mái.
“Mĩ nữ tỷ tỷ, nàng cuối cùng là ai?” Qua một hồi, Diệp Vô Ưu không nhẫn nhịn được lại hỏi.
“ Tư chất rất tốt, thế nào mà tu vi thấp thế nhỉ?” Mĩ nữ này nhìn nữ ngày, sau đó tự mình nói với mình, cũngbkhông cho Diệp Vô Ưu biết nàng là ai.
“ Uy, mĩ nữ tỷ tỷ, nàng lại chưa cho ta biết nàng là ai, ta đi đây!” Diệp Vô Ưu có chút bất mãn nói.
“ Ta gọi là Lãnh Tâm Âm.” Không biết là là do Diệp Vô Ưu uy hiếp bức bách hay không, cuối cùng cũng nói ra danh tự của mình, chỉ là, nghe được danh tự này, trên mặt Diệp Vô Ưu xuất hiện biểu tình có chút cổ quái.
“ Lãnh Tâm Âm? Danh tự rất quen thuộc à!” Diệp Vô Ưu nhíu chân mày, liền lập tức a một tiếng, “ Ta biết rồi, Ma Tông tông chủ Lãnh Tâm Âm, đại lục Thập Đại Cao Thủ bài danh đệ tam( đứng hàng thứ 3).
Chỉ là nói tới đây, Diệp Vô Ưu ý lên một tiếng: “Không hay rồi, ta nghe nói Lãnh Tâm Âm đã qua bốn mươi tuổi rồi, mĩ nữ tỷ tỷ, người nhìn tối đa chỉ mới hai mươi mà, thế nào có thể là Lãnh Tâm Âm đó được?”
Yến Ngọc Dao đã từng là nằm trong Thập Đại Cao Thủ của vân mộng đại lục, bất quá hiện tại không còn danh tự của nàng. Nhưng mỗi người đều biết, với tu vi của Yến Ngọc Dao, tuyệt đối có thể liệt danh trong Thập Đại Cao Thủ. Nàng sở dĩ không có tên chỉ là vì gần hai mươi năm trở lại, không có người thấy qua Yến Ngọc Dao xuất thủ, do vậy cũng không thể phán đoán tu vi chính xác của nàng.
Còn Diệp Phi Phàm, nghe nói tu vi so với Yến Ngọc Dao không phân hơn kém, nhưng ai cũng không thể khẳng định. Chỉ là mọi người đều biết, đôi phu phụ này tuyệt đối không nhã nhặn, tất nhiên không ai muốn đến chọc phá bọn họ.
Bất quá, Yến Băng Cơ đệ tử của Yến Ngọc Dao đã chính thức xuất đạo hành tẩu trên đai lục, từ tu vi của Yến Băng Cơ cũng có thể phán đoan sơ lược thực lực chân chính của Yến Ngọc Dao.
“ Ta là Lãnh Tâm Âm, ta không lừa ngươi đâu.” Ngữ khí Lãnh Tâm Âm nhu hoà rất nhiều, có lẽ bởi vì Diệp Vô Ưu vừa tán tụng nàng còn trẻ, mặc dù Lãnh Tâm Âm không phải là nữ nhân bình thường, nhưng nàng cuối cùng cũng là nữ nhân, đều hoan hỉ khi được người tán tụng.
“ Lãnh tỷ tỷ này, nàng tìm ta có việc gì?” Diệp Vô Ưu suy nghĩ hỏi, nhìn thấy nàng là một mĩ nữ, nên lần đầu đã tin tuởng nàng.
“ Ngươi muốn hay không muốn làm đồ đệ của ta?" Lãnh Tâm Âm suy nghĩ hỏi.
“ Lãnh tỷ tỷ, làm đồ đệ người có gì tốt?” Diệp Vô Ưu tuỳ tiện hỏi.
“Đương nhiên có chuyện tốt rồi, ta có thể làm ngươi trờ thành tuyệt thế cao thủ, muốn khi phụ ai thì khi phụ.” Lãnh Tâm Âm nhẹ nhàng nói.
Tuyệt thế cao thủ? Diệp Vô Ưu có chút động tâm, nếu như lúc trước, hắn khẳng định không thèm quan tâm, lúc trước ở nhà, Diệp phi Phàm và Yến Ngọc Dao dùng đủ hết biệp pháp để hắn học tập tiên thuật, nghiêm túc tu luyện, cuối cùng cũng không có thành công. Bởi vì hắn luôn nghĩ không có có tác dụng gì, chỉ là sau khi ra ngoài thấy được cái chết, hắn mới phát hiện, chỉ biết chạy trốn cuối cùng không phải là biện pháp, nếu như hắn chân chính trở thành tuyệt đại cao thủ, thì cái tiểu bạch diện Tạ Trường Phong này, hắn còn không biết chỉnh như thế nào nữa là?
“ Lãnh tỷ tỷ, ta cũng muốn trở thành tuyệt đại cao thủ, nhưng ta đã mười tám tuổi rồi, đã qua thời kỳ tu luyện tốt nhất, ta nghĩ lúc này này bắt đầu tu luyện, chỉ sợ đợi ta trở thành Thập Đại Cao Thủ, thì cũng phải mất mười năm nữa.”
Diệp Vô Ưu làm mặt khổ nói.
“ Chỉ cần ngươi nguyện ý làm đệ tử ta, ta tự nhiên có biện pháp nhanh chóng hoàn thành.” Ngữ khí Lãnh Tâm Âm rất bình tĩnh, “ Ta có thể làm ngươi trong nửa năm đến một năm thành một cao thủ, tối đa ba năm ngươi có thể trở thành tuyệt thế cao thủ, nếu như kỳ ngộ tốt, có thể nhanh hơn.”
“ Nửa năm đến một năm?” Nhãn Tình Diệp Vô Ưu bừng sáng, ban đầu hắn không muốn tu luyện tiên thuật, là vì nghĩ tu luyện rất gian khổ, hơn nữa lãng phí một thời gian quá dài, để có loại thời gian đó, nếu như trả bằng việc chơi đùa, hà tất phải đi học tiên thuật này? Hiện tại, Lãnh Tâm Âm nói có biện pháp nhanh chóng hoàn thành, Diệp Vô Ưu tự nhiên động tâm.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]