Tạ Phính Đình tiếp đãi Diệp Vô Ưu ngay tại tân phòng. Thất Thất cũng ở cùng chỗ với nàng. Diệp Vô Ưu vừa đến cửa phòng, nghe thấy thanh âm của lưỡng nữ từ trong phòng vọng ra, nhận thấy hai người tựa hồ đang trò chuyện hết sức vui vẻ.
Tạ Phính Đình đang ngồi trên giường còn Thất Thất ngồi trên ghế gần nàng. Thấy Diệp Vô Ưu đã đến, Thất Thất vội vàng chuyển thân nghênh đón.
“Công tử, người đã về!” Thất Thất nghiêng mình thi lễ, giọng nói mềm mại cất lên.
“Tốt, muội lui ra đi.” Diệp Vô Ưu vẫy tay.
“Vâng! Công tử!” Thất Thất duyên dáng cúi đầu, sau đó lùi về sau, bước ra, tiện tay khép cửa lại cho họ.
“Đình Đình tỷ tỷ! Tỷ và Thất Thất đang bàn luận chuyện gì vậy? Trông tỷ có vẻ rất cao hứng!" Diệp Vô Ưu thuận miệng hỏi.
“Cũng chẳng có chuyện gì. Chẳng qua là Thất Thất rất hiểu chuyện, chúng ta cũng chỉ bàn luận những chuyện phiếm mà thôi.” Đình Đình dịu dàng nói. Hiện tại nàng căn bản đã chấp nhận thực tế nên trong lòng cảm thấy rất thanh thản.
“Nàng ta đương nhiên hiểu nhiều, cầm kỳ thi họa đều nhất mực tinh thông.” Diệp Vô Ưu chầm chậm nói. “Chỉ có điều, Đình Đình tỷ tỷ! Tốt hơn là không nên quá thân mật với nàng ta.”
“Tại sao?” Đình Đình không hiểu nên hỏi lại ngay.
“Đình Đình tỷ tỷ! Tỷ có biết Thất Thất đến từ đâu không?” Diệp Vô Ưu không trả lời mà tiếp tục truy vấn.
“Ta biết. Nàng ta có nói với ta, nguyên lai nàng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-lai-quan-phuong-pho/2354177/quyen-3-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.