"Cái này phải cảm tạ Thiên Tâm tỷ tỷ của ngươi." Lãnh Tâm Âm hừ mộttiếng: "Nàng cho Hoàng thượng uống một ít thuốc, khiến cho tinh thầnHoàng thượng tốt lên rất nhiều, mặc dù bệnh trầm kha khó chữa hết, nhưng tạm thời vẫn còn bảo trụ được mạng, huống chi, cái gọi là đi săn bắnthì Hoàng thượng cũng sẽ không thật sự phải động thủ, chắc là chỉ ở bêncạnh xem người khác săn bắn mà thôi. Có lẽ đó cũng là một trong nhữngnguyên nhân mà hắn muốn vài hoàng tử cùng đi."
"Như vậy à, khi nào thì cuộc đi săn diễn ra?" Diệp Vô Ưu thuận miệng hỏi.
"Ngày mai đã phải xuất phát. Địa phương săn bắn cách hoàng cung hơn mười dặm, bên đó có một hành cung của Hoàng thượng, gọi là Thú Liệp sơntrang, trước kia hắn thường xuyên đến đó săn bắn." Lãnh Tâm Âm hừ mộttiếng: "Nếu không vì sự tình đột ngột khiến ta có phần không kịp ứng phó đó, ta cũng sẽ không chạy tới tìm ngươi, hơn nữa sẽ không bị tên hỗnđản đáng chết nhà ngươi chiếm tiện nghi!"
"Sư phụ tỷ tỷ! Người đừng oán trách, chẳng phải vừa rồi người cũng rất vui vẻ sao." Diệp Vô Ưu cười hì hì nói.
"Ngươi…" Lãnh Tâm Âm vừa thẹn vừa tức, bèn lại xuất ra tuyệt chiêu củanữ nhân thường dùng, hung hãn véo vào lưng của Diệp Vô Ưu không ngừngđồng thời nhếch miệng mắng nhiếc đến khi có chút hả giận mới thôi.
"Mưu sát thân phu cũng không cần gấp như vậy mà!" Diệp Vô Ưu lại nói thầm một câu.
"Ngươi mà hồ thuyết bát đạo nữa ta sẽ khiến cho ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-lai-quan-phuong-pho/2353956/quyen-8-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.