"Nàng nói thế nào thì ta nhất định phải như vậy sao?" Diệp Vô Ưu tronglòng thầm nghĩ như thế, nhưng lại không nói ra, chỉ kéo Triệu Thiên Tâmđi. Được vài bước, hắn quay đầu lại liếc nhìn Lãnh Tâm m, cười hi hinói: "Sư phụ tỷ tỷ, ta sẽ nhớ tỷ."
"Đừng chọc tức sư phụ!" LãnhSương Sương trầm giọng nói: "Đi ngay đi kẻo sư phụ không để cho TriệuTiên Tử bảo bối của đệ ra khỏi cửa đâu."
Nghe Lãnh Sương Sươngnói thế, Diệp Vô Ưu lập tức ngậm miệng lại, không nói thêm câu nào. Tuyhắn không ngại Lãnh Tâm m đối với mình thế nào, nhưng lại có phần loLãnh Tâm m sẽ tiếp tục giam giữ Triệu Thiên Tâm.
Lãnh Sương Sương dường như không lo lắng Triệu Thiên Tâm và Diệp Vô Ưu sẽ nhớ được đường đi ở đây, cứ thế dẫn hai người ra khỏi Ma Tông điện. Nửa khắc sau, haingười đã nhìn thấy ánh mặt trời.
"Hây, cuối cùng cũng thoát!"Diệp Vô Ưu thở phào nhẹ nhõm. Suốt mấy ngày vừa qua, mặc dù nằm trongđịa lao không tồi lắm, nhưng hiện tại thấy ánh mặt trời, tâm trạng củahắn thấy thoải mái hơn nhiều.
"Ta phải trở về phục mệnh sư phụ." Lãnh Sương Sương nhìn Diệp Vô Ưu: "Nếu có việc gì, ta sẽ tìm đệ."
"Được, cám ơn sư tỷ." Diệp Vô Ưu nói nhanh, sau đó ngoái nhìn Triệu Thiên Tâm, thì phát hiện nàng như đang sững sờ.
"Thiên Tâm tỷ tỷ, cùng ta về nhà trước đi!" Diệp Vô Ưu kéo ngọc thủ Triệu Thiên Tâm nhẹ nhàng nói.
"Về nhà?" Triệu Thiên Tâm trong mắt hiện lên một chút u mê.
"Đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-lai-quan-phuong-pho/2354149/quyen-3-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.