Nói chuyện xong, Thiên Thiên lại chạy đến bên cạnh Diệp Vô Ưu, dùng ánhmắt rất hiếu kì nhìn Diệp Vô Ưu, nhìn tới nỗi khiến toàn thân Diệp Vô Ưu thấy mất tự nhiên.
“Thiên Thiên, sao ngươi lại nhìn ta như vậy?” Một lúc sau, Diệp Vô Ưu nhịn không được phải cất tiếng hỏi.
“Ca ca, Vân La tỷ tỷ nói huynh có bệnh, không biết đúng không?” Giang Thiên Thiên yêu kiều hỏi.
“Ta… ta… có bệnh?” Diệp Vô Ưu có cảm giác như tắc thở: “Thiên Thiên,đừng nghe Vân La tỷ tỷ của muội nói nhăng, ta không mắc bệnh!”
“Thật không? Nhưng Vân La tỷ tỷ không nói dối muội đâu!” Tiểu nha đầuchu miệng, vẻ mặt tỏ ra không cần phí công giải thích, sau đó lại thắcmắc hỏi: “Vân La tỷ tỷ nói đêm nay muốn giúp huynh trị bệnh, vì thếkhông thể ngủ cùng với muội, phải đi cùng ca ca, nếu như ca ca không cóbệnh, vậy Vân La tỷ tỷ sẽ không cần phải theo huynh rồi!”
Vừa nói, Giang Thiên Thiên vừa nở nụ cười sung sướng, sau đó chạy lạibên Hoa Vân La, vừa chạy vừa la: “Vân La tỷ tỷ, ca ca nói huynh ấy không bị bệnh…”
nl.“Ối, đợi chút, đợi chút, Thiên Thiên, ta… ta… có bị bệnh!” Diệp Vô Ưu vội vã hét lớn. Thật chẳng còn cách nào khác, vì muốn được Hoa Vân Labồi tiếp gã đêm nay, gã chỉ còn cách thừa nhận là mình có bệnh. Nói lại, đã lâu như vậy rồi Hoa Vân La không bồi tiếp gã, chẳng chóng thì chầygã cũng mắc bệnh thôi.kien
“Ca ca huynh lừa người, huynh vừa mới nói không có bệnh, làm sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-lai-quan-phuong-pho/2353971/quyen-7-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.