“Người nào vừa mở miệng bước lên đây.” – Thượng Quan Dao tiếp tục nhìn về nhóm binh mới phía dưới.
“Là tôi.” – Người ban nãy mở miệng khinh miệt cô bước lên, hai bên binh lính cũng dạt ra dọn đường cho hắn.
“Đừng tưởng rằng tôi sẽ không đánh phụ nữ, nếu không nhờ có Thượng Quan gia phía sau thì cô nghĩ bản thân hiện tại còn đứng vững được ở đây à?” – Tên kia hống hách khoanh tay bước đến đối diện với cô.
Hắn cao trên mét tám, cô cũng đã mét bảy lăm nên khoảng cách chiều cao vẫn là không chênh lệch nhiều lắm. Khí thế từ trên người cô thì khỏi phải bàn cãi, đương nhiên là sẽ cao hơn những tên này vài bậc.
“Vương Thiên, nhắc nhở cậu một câu. Bình thường cậu có thể ngang ngược như thế nào cũng được, nhưng đối với tình huống hiện tại thì cậu nên suy nghĩ thật kĩ đi.” - Một tên lính cũ phía dưới bên kia không đành lòng mà nhắc nhở hắn.
Vương gia tuy không hiển hách, tài lực cũng không cao nhưng phía bên nhà mẹ hắn lại là Khưu gia, một trong tứ đại gia tộc thành phố A. Tuy không hoạt động trong quân đội, họ vẫn có thể nói là sánh ngang được với Thượng Quan gia, là nguồn tài lực cung cấp vũ khí lớn nhất.
Nên tên Vương Thiên này rất tự cao tự đại, luôn hành xử theo ý mình. Kết bè kết phái ở quân khu 3 này, nhiều lần trốn huấn luyện ra ngoài đi chơi mà các giáo quan đều không ai có thể nói một câu nào, ngoài Dạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-la-quan-nhan/2778799/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.