Thượng Quan Dao sau khi thành công nhảy vào trong, cô tránh thoát vài tia hồng ngoại, máy quay an ninh đến dưới chân tường tầng trệt, phía trên là thư phòng của Thượng Quan Dực thì mới ngừng lại.
Thật là, nhà mình mà cứ phải như kẻ trộm lén la lén lút như thế. Nếu như đám lính được cô dạy dỗ mà biết nhất định sẽ phỉ nhổ, khinh bỉ trong lòng cho xem.
Tìm kiếm điểm tựa, cũng may là ở trên không quá cao còn có một phiến tường mỏng nhô ra. Cô dùng sức bật một cái thật mạnh nhảy lên vịnh vào phiến tường đu lên trên cửa sổ. Phòng này cách âm khá tốt nên chỉ có duy nhất cái cửa số xây trên cao khó có thể nhảy lên này mới nghe thấy rõ.
Thượng Quan Dực mấy hôm nay luôn sốt ruột lo lắng. Ông quên mất là sắp đến định kỳ liên lạc của mình với người kia. Nếu như để cho hai đứa nhỏ nhà mình biết thì nhất định bọn chúng sẽ không ngồi yên, sống chết đòi tham gia. Ông không thể để bọn chúng rơi vào nguy hiểm được.
Cũng may, thằng nhóc kia đã đưa em gái cưng của nó về đây chính là muốn đi mua sắm, đi chơi cộng với việc ông bảo để ông tài trợ thì nó lại càng không kiêng nể gì mà phung phí, có hôm còn vét cả cửa hàng của người khác về cho cô luôn ấy chứ.
Mà đáng lý cuộc hẹn đã là hai hôm trước nhưng mãi đến nay vẫn chưa có dấu hiệu gì. Khi ông còn tưởng lần này sẽ không liên lạc thì điện thoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-la-quan-nhan/2778774/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.