Suốt nửa tháng sau đó, Thượng Quan Dao vẫn hết sức bình thường hoạt động ở quân khu 3.
Sáng dậy sớm tự huấn luyện, trưa và chiều tối thì đi kiểm tra từng lớp học của các giáo quan. Nhìn thấy cô bình thường như vậy, Thượng Quan Dực thật càng cảm thấy rất lạ lùng. Tính cách của nó sẽ không chịu để qua chuyện một cách dễ dàng như thế hoặc cũng có thể là do ông đã làm quá vấn đề lên. Nhưng cũng chỉ có nó mới biết bản thân mình đang làm gì, đề phòng con nhóc này vẫn hơn.
“Này, lão hồ ly. Ngày mốt để cháu dẫn binh lính ra ngoài huấn luyện dã ngoại.” – Cô ngồi khoanh tay trên ghế quan sát Tiền Phong đang cặm cụi làm việc. Nhìn thôi cũng biết lão cha nhà mình đã rút "tai mắt" về rồi.
“Này, từ khi có cháu binh lính của chú suốt ngày cứ cuốn gói đến rừng ở là thế nào. Nhìn xem, bọn chúng mới chỉ về tuần trước, tuần này lại bắt chuẩn bị hành trang lên đường nữa. Cháu định bóc lột sức chịu đựng của loài người à?” - Mở mồm ra là mắng chửi.
“Như thế chú mới có thể tự hào với người ta chứ?” – Nói trúng "tim đen" làm cho lão ta phải cứng họng, chỉ có thể thỏa hiệp.
“Được rồi, nhưng lần này chỉ được phép đi ba ngày thôi. Lần trước đã ở ngoài tận bảy ngày, thân thể bọn chúng cũng cần phải được lấy lại năng lượng chứ." - Lườm cô một cái, xem như là đã nhường một bước.
“Được.” – Nói rồi đứng lên xoay gót đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-la-quan-nhan/2778770/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.