Thượng Quan Dao không nói gì chỉ đưa đôi mắt lạnh lùng nhìn anh ta. Bàn tay khẽ nắm chặt, cô biết lời hắn nói là sự thật. Người Tôn gia ở thành phố A này chỉ cần vẩy tay, phất tiền là ai cũng sẽ cam tâm tình nguyện chạy theo. Chỉ có ngu mới làm trái lời bọn họ, nếu không nghe sẽ bị giết chết còn nếu nghe thì được sống yên ổn, lại có tiền ai mà không thích.
“Hừm... Được thôi.” - Vốn dĩ còn chưa có tâm trạng muốn gặp lão ta, vả lại ai biết được gọi mình đến còn có bẫy hay không. Định là sẽ đợi vài ngày nữa, nhưng giờ xem ra thì không thể rồi.
“Vậy thì, xin mời.” – Tôn Thiệu nở nụ cười tà mị làm động tác mời.
Bước lên chiếc xe BMW đen, để người của anh ta đưa đến nhà chính Tôn gia. Tôn Thiệu ngồi bên cạnh ghế sau định nói vài câu xã giao, nhưng khi quay sang thấy cô đã nhắm mắt tựa lưng ra sau ghế thì chỉ biết nhúng vai im lặng suốt cả đoạn đường.
Xe chạy thẳng một đường đến nhà chính Tôn gia.
Vừa dừng lại, cô cũng mở mắt. Đôi mắt đặc biệt sáng, không giống như một người vừa ngủ dậy. Tự mình mở cửa bước ra ngoài.
Vẫn như thường lệ, Thượng Quan Dao sẽ quan sát xung quanh một vòng để kiểm chứng rằng bản thân còn có đường lui.
“Sẽ không hại cô.” – Tôn Thiệu như có thuật đọc nội tâm nói.
Theo anh ta vào trong lại đi qua đại sảnh rộng lớn, nhà của nhà giàu bình thường chắc chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-la-quan-nhan/2778705/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.