Một tháng sau.
"Boss, chúng ta vẫn chưa thể về thành phố A được. Bên kia hình như có người cố ý ngăn cản tất cả các chuyến bay trở về đó của anh." - A Tử đứng trước bàn làm việc cúi đầu người đàn ông vẻ mặt dù không hiện rõ tức giận nhưng khí lạnh trên người đã nói lên tất cả.
"Vẫn không được?" - Lăng Thiếu Phàm ánh mắt sắc bén, suy tư. Ngón tay khẽ gõ gõ lên mặt bàn.
Vốn dĩ sau khi cô trở về thành phố A, anh vẫn luôn muốn trở lại nơi đó làm việc thay vì cứ ở mãi bên đây. Nhưng hầu như các chuyến bay ở thành phố S này khi nghe đến tên anh đều luôn gặp sự cố. Hoặc là đã xảy ra chuyện gì đó, hoặc là có người nào đó đang cố gắng muốn giữ anh ở lại đây.
"Đã tìm được nguyên nhân, ai là kẻ ngăn cản chưa?" - Một lúc sau anh lại hỏi.
"Tôi chưa điều tra ra được… Boss, hay là anh thử hỏi ngài Nhiếp xem." - Đắn đo suy nghĩ, rồi lại nghĩ đến Nhiếp Khuynh Ngang.
"Anh ta? Hừ, anh ta hiện tại cứ lăn xăn chạy quanh cô nhóc bảo bối kia của mình rồi. Còn nghe nói là đã đi đến tộc người gì đó để lấy lại lô hàng, nên không thể gặp được." - Nhắc đến người bạn kia của anh cũng thật là, anh là người kéo cô đến cứu mạng anh ta đấy có được không. Thế mà lại chả chịu dành chút thời gian nào nghe mình nói gì cả.
Nhìn thấy vẻ mặt ra sức khinh thường của anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-la-quan-nhan/2778685/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.