[Ừm.] - Áp điện thoại lên tai, Thượng Quan Dao đôi mắt khẽ híp ngắm nhìn bình minh lên.
[Cô Thượng Quan, ngài Nhiếp mời cô đến nhà một chuyến. Tiểu thư nhà chúng tôi bị sốt cao rồi ạ.] - Giọng nói có chút xa lạ vang lên ở đầu bên kia.
[Tôi là đang ở thành phố A, bay đến đấy cũng phải mất hai tiếng, các người đang giỡn mặt với tôi đấy à. Huống chi ở thành phố S không có bác sĩ sao?] - Tay cầm ly nước vừa đưa lên môi đã vì tức giận mà run lên, nước bắn cả ra ngoài, mấy cái kẻ này.
[Lão An tôi thật không muốn giỡn với cô đâu. Ngài ấy nói mời cô đến…] - An quản gia đầu chảy đầy mồ hôi hột bên kia. Thật oan ức, lão cũng là vì nghe lệnh của thiếu gia nhà mình thôi mà.
[Hừm… tôi…] - Còn định phản bác, nhưng chợt nghĩ Nhiếp Khuynh Ngang cũng là một trong số "công thần" có công giữ anh ở lại thành phố S, cô là đã đồng ý nếu hắn cần cô sẽ đến. Nhưng hình như làm vậy là cô lỗ thì phải. Hắn ta còn nợ cô hai việc lận đấy.
[Cô Thượng Quan?] - Thấy cô định nổi giận nhưng lại im bặt ngay sau đó, tưởng Thượng Quan Dao không còn nghe máy nữa nên An quản gia lại hỏi.
[Được rồi.] - Cô hừ lạnh rồi ngắt kết nối.
Thật là, mới sáng sớm đã bắt đầu bóc lột…
"Thanh Thanh, gọi người chuẩn bị trực thăng tôi muốn sang thành phố S một chuyến." - Cô đã ăn mặc gọn gàng, trên tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-la-quan-nhan/2778684/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.