🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ba người kết bạn rời khỏi Hồ Điệp cốc, đi mấy ngày, đều đã mệt mỏi không chịu nổi. Mà so với thân thể mệt nhọc, tâm lý bất an còn nặng nề hơn. Trong Hồ Điệp cốc hoa cỏ tốt tươi, ra khỏi Hồ Điệp cốc đã thấy sắc xanh càng ngày càng ít, càng đi chỉ thấy khắp nơi hoang vu, còn thấy thây khô không trọn vẹn đổ rạp ven đường, nhìn qua là biết bị chết đói!

" Tọa Vong Phong của núi Côn Luân rất xa." Tống Thanh Thư nhíu mày, vung kiếm chém đầu một con chó hoang, dọa lui bầy chó đang bao vây bọn họ: " Thân phận của Dương Bất Hối lại đặc thù như thế, ta không thể để cho Võ Đang đến đưa cô bé đi. Nhưng vùng này hiển nhiên gặp thiên tai, mấy đứa nhóc chúng ta không biết sẽ gặp phải nguy hiểm gì."

"Cũng hết cách rồi. Bây giờ không thể trở về Hồ Điệp cốc, lỡ như Kim Hoa bà bà quay lại, chúng ta đều sẽ xong đời." Bầy chó vừa nãy mặt mày dữ tợn mắt lóe đỏ kè, hiển nhiên đã từng ăn thịt người. Trương Vô Kỵ nhớ tới kiếp trước một đường chứng kiến cảnh đổi con cho nhau ăn, đào đất lấp bụng: "Đây hiển nhiên là đại thiên tai, sợ là đất cằn nghìn dặm, bất luận chúng ta đi Võ Đang hay là đi Côn Luân, con đường phía trước đều gian nguy như nhau."

"Chúng ta đi tìm nguồn nước rửa con chó này đã." Tống Thanh Thư biết Trương Vô Kỵ nói không say, lấy kiếm nhấc xác con chó trên mặt đất lên, đứng dậy nhìn xung quanh: "Trong túi nước cũng không

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ky-thanh-thu/222773/chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.