🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tống Thanh Thư mừng quýnh: "Vậy tốt quá! Cha ta..." Y cuối cùng nhớ ra mình từ Võ Đang chạy đến như thế nào, nụ cười nhất thời tắt ngấm, trở nên xoắn xuýt.

"Làm sao vậy? Thanh Thư ra ngoài, Tống đại bá không biết sao?" Trương Vô Kỵ biết rõ còn cố hỏi. Tống Thanh Thư có thể vì hắn chạy đến đây, hắn kỳ thật vui sướng vô cùng, bởi vì như vậy chứng tỏ Tống Thanh Thư rất quan tâm hắn. Không có điều gì so với điều này có thể khiến cho một người đang yêu vui vẻ hơn. Nhưng nghĩ lại, thằng nhóc ngây ngốc này nghe xong Trần Hữu Lượng nói liền tự đem bán mình, chạy đến chịu chết còn mang ơn đội nghĩa người ta, liền cảm thấy y rất thiếu dạy dỗ.

Tống Thanh Thư tựa trong lòng Trương Vô Kỵ, bỗng nhiên cảm thấy bên hông mát lạnh, quần bị kéo xuống, tiếp đó đùi đau nhói.

Thanh âm thanh thúy vang vọng trong phòng, Tống Thanh Thư hoàn toàn mất nhận thức, ngơ ngác ngẩng đầu nhìn Trương Vô Kỵ.

Trương Vô Kỵ muốn dạy dỗ y về sau không được đặt mình vào nguy hiểm như thế nữa, nhưng Tống Thanh Thư xét đến cùng là vì hắn mới mạo hiểm, cho nên hắn cuối cùng không nói gì, mặt vùi vào ngực Tống Thanh Thư, hít sâu mấy hơi liền ngủ thiếp đi. . Đọc thêm nhiều truyện ở -- TRU Мtruyen.ME --

Nhất thời sống chung khoan khoái lên, chớp mắt đã qua nửa tháng. Trương Vô Kỵ tự thấy đã khôi phục hơn phân nửa, Tống Thanh Thư cũng đã dỗ được cơ bản rồi, rốt cuộc nhắc tới chuyện vẫn luôn canh cánh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ky-thanh-thu/1103080/chuong-42.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.