Ba ngày sau, hôn lễ của Lâm Việt Thịnh đúng ngày cử hành.
Trong một toàn giáo đường hoa lệ, khách khứa ngồi đầy, lúc này, Lâm Việt Thịnh mới được thả ra.
Hắn mặc âu phục của chú rể, đi tới đi lui giữa đám người, cô dâu Sophie vẫn chưa tới.
Lâm Việt Thịnh cầm điện thoại di động lên, đáng một cuộc điện thoại.
"Chuẩn bị xong chưa?"
"Tất cả đã ổn thoải rồi, cậu chủ!"
Vào lúc này, trong phòng giam dưới mặt đất của Lâm gia, bóng dáng của Witt xuất hiện gần phòng giam.
"Cậu chủ nhỏ, ông chủ có dặn dò, bất kể ai cũng không được vào phòng giam dưới mặt đất." Vệ sĩ đứng canh cửa mặt không biểu cảm nói.
"Bất kể ai? Vậy chắc chắn không bao gồm em rồi, để em vào đi, em nhớ mẹ của em, em muốn gặp mẹ."
Bé con Witt ngoan cố nói, vệ sĩ đứng canh cửa, tôi nhìn anh, anh nhìn tôi, ai cũng không lên tiếng, có điều cũng không cho vào.
"Nhanh lên, em muốn đi vào gặp mẹ!" Witt sốt ruột nói.
"Không được đâu, cậu chủ nhỏ, tôi nghĩ, bất luận ai cũng bao gồm cả cậu!"
"Hừm, các anh nhớ kĩ đó, các anh đắc tội với em, các anh không có kết quả tốt đẹp đâu."
Witt tức giận rời khỏi.
Một lát sau, Witt lại đến nữa.
Lần này, cậu bé mang theo hai cái bánh ga tô đến.
"Hai anh vệ sĩ, các anh vất vả rồi, nắng nóng như vậy, các anh chắc chắn rất khát, trước tiên ăn bánh gato nào!"
Witt tươi cười, tỏ vẻ lấy lòng nói.
Hai gã vệ sĩ nhìn nhau, lúc này mới buổi sáng, làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-kho-thoat-khoi-ban-tay-toi/1497943/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.