Sáng ngày hôm sau, khi Quách Thanh Tú tỉnh lại thì Lâm Việt Thịnh đã thức dậy rồi. Thân thể thon dài thẳng tắp đang mặc quần tây đen nhánh vừa vặn, đầu tóc rối bời đã được vuốt keo dựng thẳng, trông rất khí khái.
Hắn quay người cong môi nở nụ cười với Quách Thanh Tú, rồi lại dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn cô: “Lại ngất xỉu!!”
Quách Thanh Tú nắm chăn thật chặt, mặt đỏ bừng lên, chỉ có thể trừng mắt nhìn hắn.
“Được rồi, tôi đi trước đây. Điện thoại di động của em này, tối qua Lê Hùng Việt đem đến đấy. Em nghỉ ngơi cho tốt nhé, để Lê Hùng Việt đưa em về, tôi bảo cậu ta chờ ở ngoài rồi...”
Lâm Việt Thịnh hăng hái tinh thần rời đi.
Quách Thanh Tú ngồi dậy bước chân xuống, bốn phía bức tường đều là gương, đồng thời cũng phản chiếu rõ ràng dáng vẻ của cô.
Trên thân thể yêu kiều trắng như tuyết hiện lên đầy rẫy dấu hôn điên cuồng của tối hôm qua, khắp cả toàn thân.
Đôi mắt hơi mơ màng, khuôn mặt vẫn còn ửng hồng. Quách Thanh Tú có chút ngạc nhiên, đây chính là bộ dạng hiện giờ của cô, chỗ nào có dáng vẻ của một sinh viên cơ chứ.
Nhảy từ trên giường xuống, chân đã ổn rồi.
Tối hôm qua ngâm trong suối nước nóng, lại cộng thêm Lâm Việt Thịnh xoa bóp nên mấy chỗ sưng phù ở trên chân cô đã biến mất hết rồi.
Thử một chút thì đã có thể gắng sức bước đi được rồi.
Quách Thanh Tú nhanh chóng tắm rửa.
Trùm khăn tắm đi ra chợt nghĩ đến cái gì lại quay người cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-kho-thoat-khoi-ban-tay-toi-2/1245237/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.