Nhạc sĩ Ngũ tự mình gọi điện, hỏi Lâm Vị có hay không thời gian để thu âm tác phẩm “Vô hữu khả cập” một lần nữa. Rất nhanh nhạc phim Tiêu Dao Du 2 sẽ xuất hiện trên thị trường, Lâm Vị luôn muốn tác phẩm của mình ở trạng thái hoàn hảo nhất, liền đồng ý.
Mà hay nhất chính là, lần này Lâm Vị lại cảm bài hát thật sâu, nhập tâm hết sức.
Từ phòng thu âm đi ra, nhạc sĩ Ngũ ôm chầm lấy Lâm Vị: “Rất tuyệt rất tuyệt! Chính là cảm giác này!”
Buông tay ra, người đàn ông đã bước vào tuổi trung niên tỉ mỉ cẩn thận nhìn Lâm Vị: “Vốn là, tôi cũng không tin mấy lời đồn đại kia. Nhưng mà, lần này thực sự không sai chứ, cậu nói thử xem?”
Lâm Vị chẳng biết đáp lại thế nào, lòng thầm nhớ lại nụ cười rạng rỡ của Lương Cảnh Thâm, như ánh nắng mùa hè, làm cho chính mình trong nháy mắt như chìm vào mê say.
Nhạc sĩ Ngũ nhìn vẻ mặt Lâm Vị thoắt cái thay đổi, vừa ngọt ngào lại vùng vẫy đấu tranh, cười cười để cậu đi, rơi vào tình cảm yêu đương mọi người đêu vậy mà.
Tiểu Quách có việc quay lại công ty, liền tiện đường trở về Thịnh Thế ngồi chơi. Lẽ ra để Lâm Vị ngồi trên xe, ai ngờ cậu cũng theo xuống xe, bình tĩnh hướng tòa nhà chính mà đi, Tiểu Quách còn muốn mở miệng hỏi đã thấy Lâm Vị phất tay: “Tôi trở lại ngay.”
Tiểu Quách nhìn Lâm Vị càng đi càng xa, nghi hoặc tự hỏi: Rõ ràng là phòng nghỉ ở bên kia nha, lẽ nào lâu rồi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-huu-kha-cap/1306760/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.