Chương trước
Chương sau
Nghe vậy, Tần Hoài An không khỏi cười khổ, nói: “Cô Tân làm sao có thể là loại người này? Vừa nãy mami dạy con câu trong sách nói thế nào?”
Thiên Nam nghiêng đầu, nghiêm túc suy nghĩ, rồi đáp: “Lấy bụng tiểu nhân, đo lòng quân tử.”
Cậu bé nói xong, đột nhiên cảm thấy điều gì đó không đúng, bĩu môn vặn lại: “Mami, con mới không phải tiểu nhân!”
Tần Hoài An xoa đầu cậu bé: “Vậy sao? Con là tiểu tử, không phải là tiểu nhân sao?”
“Không phải là loại tiểu nhân kia! Mami bắt nạt người ta!” Thiên Nam bắt mãn nói.
“Được rồi, là mami sai.” Tần Hoài An kịp thời nhận lỗi, không tiếp tục trêu chọc cậu bé.
Thiên Nam lúc này mới gỡ bỏ được sự bắt mãn trên khuôn mặt.
“Nếu bệnh tình của bà ấy không tốt, vậy chú Chử khẳng định sẽ buồn lắm.”
Cậu bé đột nhiên nói như vậy, sau đó nhìn Tần Hoài An đầy ngưỡng mộ: “Vẫn là Mami lợi hại nhất.”
“Ừm, nếu biết mami lợi hại thì sau này có muốn học y với mami không?
Cậu bé rối rắm suy nghĩ, sau đó mới lắc đầu: “Con chưa nghĩ đến.”
Tần Hoài An nhướng mày: “Vậy con vừa nãy…”
“Con là muốn nói, chú Chử biết chuyện này, nhất định muốn cảm ơn mami. Mami cũng không cần lo lắng chú ấy sẽ bắt nạt chúng ta nữa, như vậy, chúng ta cũng không cần đi nữa phải không?”
Tần Hoài An hơi nhếch môi. Cô ngược lại không sợ Chử Chấn Phong ức hiếp, anh bây giờ còn khó giữ được an toàn cho bản thân.
Tập đoàn Chử Thị sợ là sắp phá sản.
Bởi vì vẫn chưa xem tin tức hôm nay, nên Tần Hoài An không hề biết tình thế đã bắt đầu đảo ngược.
Chỉ nghe thấy âm thanh của Thiên Nam, có chút buồn bã nói: “Thật ra, con còn muốn nghe chú Chử giảng về chuyện công việc của chú ấy nữa.” . Đọc truyện tại -- TRÙMtruуệ n. O RG --
Tần Hoài An im lặng, nói: “Nếu con không thích học y mà thích học kiến thức kinh doanh, mami sẽ mua cho con vài quyền sách về kinh tế thị trường, còn có, các khóa học trên mạng bây giờ đều rất thuận tiện…”
Thiên Nam ngẩng đầu, chớp chớp mắt: “Thế nhưng con vẫn muốn chú Chử cho con đi đào vỏ ốc.”
Trong chớp mắt, Tần Hoài An không biết làm sao để tiếp thu lời của con trai, đành phải im lặng.
Trong bệnh viện.
Liễu Thanh Phong liên tục canh giữ bên cạnh Liễu Giai Tâm, nhìn tình hình của bà ấy đang dần xấu đi, không khỏi cau mày.
Thời gian từng phút từng giây cứ thế qua đo.
Cuối cùng, Tân Bảo Nga đã trở lại.
Liễu Thanh Phong lập tức chào hỏi, vẻ mặt trầm lặng: “Em đã nghĩ ra cách chưa?”
Tân Bảo Nga gật đầu với anh ta, nói: “Em sẽ châm cứu cho dì Liễu!”
“Châm cứu?”
Liễu Thanh Phong sửng sốt một chút, hỏi: “Em chắc chắn?”
“Sẽ không có vấn đề gì.” Phương pháp của Tần Hoài An đưa ra, hầu hết sẽ khả thi.
Bằng cách nào đó, Tân Bảo Nga cảm thấy như vậy.
Nghe thấy câu trả lời của cô ta, Liễu Thanh Phong cũng không nói thêm gì nữa, bước sang một bên, tỏ ý: “Vậy đều giao cho em.”
*Ừ.” Tân Bảo Nga rất nhanh đã gật đầu rồi đi về phía giường bệnh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.