Nghe vậy, Tần Hoài An không khỏi cười khổ, nói: “Cô Tân làm sao có thể là loại người này? Vừa nãy mami dạy con câu trong sách nói thế nào?”
Thiên Nam nghiêng đầu, nghiêm túc suy nghĩ, rồi đáp: “Lấy bụng tiểu nhân, đo lòng quân tử.”
Cậu bé nói xong, đột nhiên cảm thấy điều gì đó không đúng, bĩu môn vặn lại: “Mami, con mới không phải tiểu nhân!”
Tần Hoài An xoa đầu cậu bé: “Vậy sao? Con là tiểu tử, không phải là tiểu nhân sao?”
“Không phải là loại tiểu nhân kia! Mami bắt nạt người ta!” Thiên Nam bắt mãn nói.
“Được rồi, là mami sai.” Tần Hoài An kịp thời nhận lỗi, không tiếp tục trêu chọc cậu bé.
Thiên Nam lúc này mới gỡ bỏ được sự bắt mãn trên khuôn mặt.
“Nếu bệnh tình của bà ấy không tốt, vậy chú Chử khẳng định sẽ buồn lắm.”
Cậu bé đột nhiên nói như vậy, sau đó nhìn Tần Hoài An đầy ngưỡng mộ: “Vẫn là Mami lợi hại nhất.”
“Ừm, nếu biết mami lợi hại thì sau này có muốn học y với mami không?
Cậu bé rối rắm suy nghĩ, sau đó mới lắc đầu: “Con chưa nghĩ đến.”
Tần Hoài An nhướng mày: “Vậy con vừa nãy…”
“Con là muốn nói, chú Chử biết chuyện này, nhất định muốn cảm ơn mami. Mami cũng không cần lo lắng chú ấy sẽ bắt nạt chúng ta nữa, như vậy, chúng ta cũng không cần đi nữa phải không?”
Tần Hoài An hơi nhếch môi. Cô ngược lại không sợ Chử Chấn Phong ức hiếp, anh bây giờ còn khó giữ được an toàn cho bản thân.
Tập đoàn Chử Thị sợ là sắp phá sản.
Bởi vì vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ho-yeu-cua-tong-tai/1165012/chuong-684.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.