Chương trước
Chương sau

“Cô Tân, cùng một loại độc được dùng trên mỗi cơ thể khác nhau, bởi vì cấu tạo của mỗi người không giống nhau nên tác dụng phụ cũng không giống nhau. Lúc này, tìm sách đều vô dụng.”
Tân Bảo Nga nghe thấy lời này, trong lòng có chút không vui, nhưng vẫn kiên nhẫn quay đầu lại hỏi: “Cô có cách rồi sao?”
Tần Hoài An khẽ nói một tiếng, gật đầu: “Đúng, tôi gần như đã xác định được bà Chử đã xảy ra chuyện gì. Có lẽ bà ấy đã trúng độc lần thứ hai. Đối với tình hình hiện tại, nhân lúc độc tố chưa phát tán khắp cơ thể, cách tốt nhát là dùng kim bạc để hút chất độc ra ngoài.”
“Kim bạc?” Vẻ mặt Tân Bảo Nga hơi cứng lại, theo phản xạ tự nhiên hỏi: “Uống thuốc không được sao?
Không có đơn thuốc giải độc sao?”
“Uống thuốc tác dụng quá chậm, bà Chử e là sẽ không trụ được đến lúc đó.”
Lúc trước khi Tần Hoài An chẩn đoán cho Liễu Giai Tâm, nhìn thấy trong cơ thể của bà ấy tích tụ độc tố, thuộc loại độc mãn tính. Chỉ là đột nhiên tiếp xúc với độc chủ, độc tính liền bộc phát. Trông có vẻ nguy hiểm, nhưng thực ra chỉ cần vài ngày là không thành vần đề.
Chỉ có điều lần này…
Không biết ai mà lại có ý định giết bà Chử nghiêm trọng như vậy.
Hơn nữa… dưới sự bảo vệ của vệ sĩ Nhà họ Chử, lại vẫn có thể hạ độc thành công, thân phận người này…
Tần Hoài An kịp thời cắt đứt dòng suy nghĩ, ngẩng đầu nhìn Tân Bảo Nga, nói: “Tôi xuất hiện không tiện, nhưng tôi có thể nói cho cô phương pháp sử dụng kim bạc.”
Nghe xong, Tân Bảo Nga vui mừng khôn xiết, gần như không kiểm soát được biểu cảm trên mặt của mình.
May mà cô ta bình tĩnh lại kịp thời, cười nhạt nói: “Vậy thì tốt quá rồi, chỉ là, tôi không hay dùng kim, chỉ sợ châm nhằm vị trí thì…”
“Sẽ không, tôi sẽ vẽ cho cô một bản vẽ.”
Nói xong, Tần Hoài Thư cúi đầu bắt đầu vẽ.
Nhìn dáng vẻ tập trung vẽ của cô, trong lòng Tân Bảo Nga không khỏi có chút áy náy.

đừng để Chử Chấn Phong nhìn thấy.”
Tân Bảo Nga không hiểu, nhưng thấy Tần Hoài An không giải thích nhiều, nên cô ta cũng không dám hỏi nhiều.
Cô ta nhận lấy bản vẽ, xoay người nhanh chóng đi ra ngoài.
Tần Hoài An nhìn thấy bóng dáng chớp mắt rời đi của cô ta, không khỏi cau mày lo lắng.
Có điều rất nhanh cô cảm thấy nhẹ nhõm.
Với sự nhạy bén của Chử Chấn Phong, bà Chử bị trúng độc hai lần liên tiếp, anh nhất định sẽ nghĩ luôn ra điều gì đó.
Thiên Nam ở bên cạnh nhìn thấy Tần Hoài An cau mày, hiểu lầm ý của cô, cũng không khỏi nhíu đôi lông mày nhỏ của mình, không yên tâm nói: “Mami, đó là cây kim bạc quý giá nhất của Mami, Mami nói là bà đưa cho, lỡ như …cô ấy không quay lại, thì phải làm sao đây?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.