Chương trước
Chương sau
Nảy ra chút suy nghĩ, cô ta từ từ nở một nụ cười nhàn nhạt, làm lộ rõ nốt ruồi chu sa xinh đẹp nằm giữa hai hàng lông mày.
Cô ta cất tiếng nói rõ ràng: “Tôi có cách cứu dì Liễu rồi.”
Cô ta vừa dứt lời, Liễu Thanh Phong vừa đến đã không đợi được nữa, bước lên phía trước nắm lấy tay.
cô ta, kích động hỏi: “Bảo Nga, em thực sự có cách cứu dì hay sao?”
“Ừm”
Tân Bảo Nga ngẩng đầu nhìn anh ta, dì Liễu chính là người thân quan trọng nhát trên cuộc đời này của anh Thanh Phong, nếu như cô ta có thể cứu được mạng của dì Liễu, vậy thì anh Thanh Phong sẽ có cái nhìn khác về cô ta thôi…
Lúc trước, không phải bởi do Tần Hoài An có ơn cứu mạng với anh Thanh Phong, mới khiến anh ta hết lòng cảm mến đó hay sao.
Tân Bảo Nga dùng đầu ngón tay vò nhẹ tờ giấy trong túi áo, vô cùng quả quyết nói: “Em đã quan sát kĩ tình trạng bệnh của dì Liễu rồi, quả thật là do bị trúng độc, vừa hay lúc trước em có đọc qua một quyển sách trung y có liên quan đến việc giải độc, bên trong có đề cập đến cách chữa trị chứng bệnh tương TỪ Đột nhiên, cô ta quay sang nhìn về phía Chử Chấn Phong nói: “Tôi có nghĩ ra một cách, có thể thử xem.”
Vệ Nam kinh ngạc vui mừng nói: “Thật sự là quá tốt rồi!”
Nhưng Chử Chấn Phong lại điềm tĩnh nhìn về phía cô ta: “Cô chắc chắn bao nhiêu phần trăm?”
Tân Bảo Nga có chút suy nghĩ nói: “Có lẽ là… sáu bảy chục phần trăm ấy?”
Cô ta cũng không chắc rằng, liệu toa thuốc trong tờ giấy mà Tần Hoài An để lại có thực sự có tác dụng hay không, bởi vậy không dám nói chắc chắn quá.
Sáu bảy chục phần trăm…
Trong lòng của Chử Chấn Phong cứ đắn đo.
Liễu Thanh Phong đã không đợi được nữa mà nói: “Chỉ cần sáu bảy chục phần trăm thì cũng thử được rồi!”
Anh ta giơ cánh tay của mình lên: “Cánh tay này của em, lúc trước bạn của Bảo Nga nói phẫu thuật chỉ có bốn mươi phần trăm thành công, nhưng cuối cùng cũng thành công rồi. Tình trạng của cô bây giờ nghiêm trọng như vậy rồi, không thể kéo dài thêm được nữa!”
Nghe vậy, Chử Chấn Phong liếc nhìn về phía cánh tay của Liễu Thanh Phong, trong mắt lóe lên chút tia sáng.
Anh biết cánh tay của Liễu Thanh Phong là do Tần Hoài An chữa trị, vào ngày biệt thự bị tắn công hôm đó, Tần Hoài An đã đến bệnh viện Phúc Khang để làm phẫu thuật cho cánh tay của Liễu Thanh Phong.
Chuyện này, là do các vệ sĩ chuyên ngành nói cho anh biết.
Nếu như là toa thuốc do Tần Hoài An kê ra, thì Chử Chấn Phong sẽ cho mẹ của anh dùng mà không có chút do dự nào. .
||||| Truyện đề cử: Vợ Câm, Đừng Bỏ Rơi Anh! |||||
Bởi vì anh từng thấy qua trình độ của Tần Hoài An, có thể tin tưởng cô vô điều kiện.
Còn về Tân Bảo Nga… bản thân thật sự không hiểu rõ về cô ta lắm.
Chử Chấn Phong cứ do dự, nắm chặt nắm đấm.
Rất lâu sau, anh cuối cùng cũng gật đầu, cất lời nói: “Vậy được, cô tư à, tôi giao tính mạng của mẹ tôi cho cô, hy vọng cô có thể chữa khỏi cho bà ấy!”
Bây giờ, cũng không còn cách nào hay hơn nữa rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.