Tân Bảo Nga chưa kịp nói xong đã nhìn thấy một mảnh giấy trên đầu giường. Cô ta cảm thấy nét chữ đó rất quen thuộc, khi cầm lên đọc, lại xem tình trạng của Liễu Giai Tâm, cô ta đột nhiên hiểu ra. Lúc này, ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân. Tân Bảo Nga như bị ma xui quỷ khiến giấu mảnh giấy này trong túi mình. Vệ Nam và một vài bác sĩ bước vào trong phòng bệnh. *Cô Tư?” Vệ Nam bắt giác thốt lên. Tân Bảo Nga quay lại, vẻ mặt bình tĩnh: “Bố gọi điện cho tôi nói với tôi về tình trạng của dì Chử, để tôi tới thăm. “Vắt vả cho cô rồi.” Vệ Nam gật đầu rồi nghỉ hoặc nhìn quanh phòng bệnh: “Cô Tư, cô có nhìn thấy cậu chủ nhà tôi và cô Tân không?” Tân Bảo Nga lắc đầu: “Lúc tôi vào đây thì trong này không có ai.” nhưng không thấy bóng dáng người phụ nữ đó. Không chỉ vậy, ngay cả đứa nhỏ cũng không thấy. “Chắc là cô Tần đưa cậu chủ đi vệ sinh.” Vệ Nam thầy anh căng thẳng như vậy liền nói, sau đó lập tức đi ra ngoài cửa hỏi vệ sĩ ở ngoài hành lang. “Các cậu có biết cô Tần và cậu chủ đã đi đâu không?” Vệ sĩ ngờ vực lắc đầu: “Tôi luôn túc trực ở đây, còn chưa thấy cô Tần và cậu chủ đi ra.” “Hỏng rồi!” Vệ Nam thầm nói một câu không ổn, nhanh chóng đi vào phòng bệnh, rồi rít thông báo tình hình cho Chử Chấn Phong. *Đi tìm! Lập tức đi tìm tìm người cho tôi ngay! Phong tỏa tất cả các lối ra của bệnh viện, nhất
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]