Chương trước
Chương sau
Tần Hoài An biết anh muốn nói cái gì, vội vàng giải thích: “Trước khi chưa chữa trị khỏi dạ dày cho anh, tạm thời tôi sẽ không suy nghĩ đến việc rời đi. Nhưng mà hôm nay tôi đã nhận lời một người bạn đi thực hiện một cuộc phẫu thuật, nhất định phải đi ra ngoài. Nếu như không nói với anh một tiếng thì những người vệ sĩ kia của anh cũng sẽ không tùy tiện để cho tôi đi ra ngoài.”
Môi của Chử Chấn Phong hơi nhéch lên, chậm rãi trầm giọng nhắc nhở: “Bên ngoài rất nguy hiểm.”
“Tôi biết, tôi sẽ cẩn thận.”
Nghe được những lời này của Tần Hoài An, lông mày của Chử Chấn Phong lập tức nhíu chặt lại..
Người phụ nữ này, có phải là cố ý hiểu lầm ý của anh không?
Nhưng mà, nhìn thấy sắc mặt lạnh nhạt mà kiên quyết của Tần Hoài An, Chử Chấn Phong biết rõ mình không ngăn được cô.
Anh nghĩ một lát: “Để tôi phái vệ sĩ âm thầm bảo vệ cô.”
Chuyện này thì Tần Hoài An không có từ chối.
“Cảm ơn.” Cô cười nói.
Cô biết, Chử Chấn Phong cũng chỉ là đang nghĩ cho an toàn của cô.
Mặc dù, cô không xác định được anh bảo vệ mình như thế là vì Thiên Nam, hay là bởi vì…
Tần Hoài An không muốn suy nghĩ tiếp chuyện đó, kịp thời gạt bỏ suy nghĩ đó đi.
Cô không tiếp tục quấy rầy công việc của hai người họ, đi ra ngoài, xuống lầu để chuẩn bị đồ ăn hôm nay cho Chử Chấn Phong.
Bởi vì không chắc chắn được ca phẫu thuật phải tiến hành trong bao lâu, lúc nào thì mình có thể trở về, cho nên cô chuẩn bị nhiều một chút.
Chuẩn bị xong tắt cả thì thấy được tin nhắn Tôn Bảo Hưng nhắn đến: “Chị, phòng phẫu thuật đã chuẩn bị xong, lúc nào thì tôi đến đón chị được.”
Tần Hoài An cởi tạp dề xuống, trả lời tin nhắn của anh ta: “Tôi gửi địa chỉ cho cậu.”
Sau một tiếng, Tôn Bảo Hưng lái một chiếc xe Audi màu trắng chờ ở cửa của biệt thự.
Nhìn thấy Tần Hoài An đi ra từ trong biệt thự, biểu cảm trên mặt anh ta có chút quái dị.
Có lẽ là không ngờ Tần Hoài An lại ở nơi… nơi có tiền như vậy.
Khi thấy bồn gã vệ sĩ đi theo phía sau Tần Hoài An, Tôn Bảo Hưng lại càng không thể bình tĩnh.
“Chị An, đây là…”
“Không có việc gì, lát nữa bọn họ sẽ không đi cùng xe với chúng ta, chỉ là đi theo ở phía sau.”
Tần Hoài An nói rồi mở cửa xe, ngồi xuống ghế phụ.
“Tôi sẽ ngủ bù một chút, đến nơi cậu gọi tôi là được.” Tối hôm qua thật sự ngủ không được ngon, Tần Hoài An chỉ có thể tranh thủ thời gian nghỉ ngơi, để bảo đảm mình có đầy đủ sức lực để đối phó với cuộc phẫu thuật.
Tôn Bảo Hưng thấy mặt cô tràn đầy vẻ mỏi mệt, đành phải nuốt hết những câu hỏi xuống, gật đầu: “Được, vậy chị nghỉ ngơi đi.”
Sau đó khởi động xe rời đi.
“Anh Chử, cho tới bây giờ tập đoàn Hàn Thị đã tiến hành những chèn ép khác nhau đối với việc chữa bệnh, đất đai sở hữu, dầu mỏ của chúng ta, càng đáng ghét hơn là không ngừng mua chuộc người của chúng ta, từ việc đục khoét nhân lực trong công ty của chúng ta khiến chúng ta không có cách nào chuyên tâm đối phó với áp lực bên ngoài.”
Vệ Nam cầm lấy thông tin thống kê do cấp dưới vừa đưa tới, cảm thấy bất mãn nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.