Chương trước
Chương sau
Biểu cảm của cô giống như Chử Chấn Phong dự đoán, con ngươi co rụt lại, lộ ra sự kinh ngạc.
Trong lòng của Chử Chấn Phong có chút đắc ý.
Có ống truyền nước biển quấn, Tân Hoài An không thể lùi về sau tránh đi.
Nghĩ như thế, động tác của Chử Chấn Phong có chút nhẹ nhàng hơn, định nhấm nháp mùi vị ngọt ngào của cô một cách tỉnh tế.
Chỉ là, anh đã xem nhẹ một tia hung ác xoẹt qua trong mắt của Tân Hoài An.
Giây tiếp theo, sự đau đớn từ mu bàn tay của anh truyền lên.
Trong khoảnh khắc Tân Hoài An đẩy anh ra, vẻ mặt đề phòng lùi ra ngoài một mét.
Chử Chấn Phong giơ tay lên nhìn, trên mu bàn tay có một nốt máu nhỏ.
Người phụ nữ này vậy mà kéo kim tiêm truyền nước biển trên tay của anh ra.
Thật độc ác!
Vẻ mặt của Chử Chấn Phong biến thành màu đen, nhìn về phía Tân Hoài An.
Tân Hoài An không hề tỏ ra yếu thế chống lại ánh mắt của anh, trong mắt hiện rõ sự lạnh lùng sắc bén, cảnh cáo nói: “Anh còn làm bậy nữa thì tôi sẽ động kim đó!”
Nói xong, cô lau môi thật mạnh, vẻ mặt ghét bỏ mở cửa phòng vệ sinh ra, đi ra ngoài.
Chử Chấn Phong qua một lúc lâu sau mới ra khỏi phòng vệ sinh, vẻ mặt khó chịu.
Anh giương mắt nhìn về phía Tân Hoài An, thấy cô đang ngồi trên xích đu ở ban công, lắc lắc đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, cũng không biết là biểu cảm gì.
Anh nhìn mu bàn tay bị thương, với ống truyền nước biển bị tách ra, lông mày nhíu lại.
Nhìn phản ứng ban nãy của Tân Hoài An, cũng đừng hi vọng cô sẽ giúp anh xử lý. . Ngôn Tình Tổng Tài
Chử Chấn Phong chỉ đành đi đến cửa, vệ sĩ gọi bác sĩ đến.
Tâm trạng lúc này của Tân Hoài An rất phức tạp, còn có chút khó chịu.
Ánh mắt hơi liếc vào trong phòng bệnh một cái, bác sĩ đang chích kim truyền nước biển cho Chử Chấn Phong, cô có chút tức giận thu ánh mắt lại.
Bị Liễu Thanh Phong đột nhiên tỏ tình, tâm trạng của cô còn chưa bình tĩnh lại, Chử Chấn Phong thế mà lại hôn cô?
Hai người đàn ông này, hôm nay đều điên hết rồi đúng không?
Nhưng tính cách của Chử Chấn Phong từ trước đến nay vẫn luôn khó đoán, ai biết được là anh cố ý phát thú tính quá trớn hay sao chứ?
Tân Hoài An tạm thời vứt vấn đề của Chử Chấn Phong ra sau đầu, suy nghĩ đến Liễu Thanh Phong.
Anh ta thích cô, quả thực là không ngờ đến.
Liễu Thanh Phong ngay thẳng chính trực, cô chỉ muốn làm bạn với anh ta.
Cũng giống như lúc trước Trương Nhược Phi cũng nói thích cô, sau đó hai người nói chuyện hết ra rồi, ngược lại trở thành người bạn rất tốt của nhau.
Tân Hoài An nghĩ, có lẽ, cô nên tìm thời gian nói chuyện hẳn hoi với Liễu Thanh Phong.
Còn về cái chuyện đề nghị kia của anh ta, chắc chắn là không được.
“Cô Vương, đây cậu Chử đã nhận lời bồi thường cho các cô, thủ tục giấy tờ đã làm xong rồi, nếu như xác nhận là không có gì sai thì mời ký tên” Vệ Nam đem thoả thuận đẩy đến trước mặt Vương Thanh Hà.
Từ khi tra ra Trương Mỹ Văn chịu sự sai khiến của Hàn Lệ Thu, thì Vệ Nam tràn đầy nghi ngờ đối với cả nhà họ Vương, thái độ tự nhiên lạnh nhạt đi không ít.
Xưng hô của cậu ta với Vương Thanh Hà, cũng từ “cô Thanh Hà” biến thành “cô Vương” Vương Thanh Hà nghe ra, lại chỉ có thể giả vờ không để ý.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.