Là túi truyền nước biển của anh.
Tân Hoài An phản ứng lại, chỉ đành đi theo, chỉ là trong lòng không biết phải nói gì.
Cái tên này muốn đi vệ sinh, còn đặc biệt chạy ra ngoài gọi mình?
Ở cửa có nhiều vệ sĩ như thế, tuỳ tiện gọi một người không được sao?
Đợi một chút!
Anh muốn đi vệ sinh… bảo mình xách túi truyền nước biển giúp anh ta?
Đây không phải là bảo cô đi xem sao?
Tân Hoài An kinh ngạc nhìn về phía người đàn ông bên cạnh.
Mà Chử Chấn Phong dường như không cảm nhận được ánh mắt của cô, vẻ mặt như bình tĩnh, rảo bước tiến vào nhà vệ sinh.
Ống truyền nước biển nối liền hai người, Tân Hoài An bị động đi theo vào, muốn đi ra cũng không được.
Mà Liễu Thanh Phong nhìn thấy Chử Chấn Phong vậy mà dùng cái lý do vô liêm sỉ như thế, đem Tân Hoài An đi, rõ ràng là tức đến phun máu!
Tên Chử Chấn Phong từ lúc nào mà trở nên không cần mặt mũi như thết Trong phòng vệ sinh, Tân Hoài An xoay lưng tránh cảnh đi vệ sinh của người nào đó.
Lại mãi không nghe thấy tiếng nước.
Cô không khỏi nghi ngờ hỏi: “Anh Chử, anh xong chưa?” Không có nhận được phản ứng.
Trong lòng Tân Hoài An trầm xuống, quay đầu lại.
Một gương mặt sâu xa lạnh lùng bỗng nhiên xuất hiện sau lưng, cách cô rất gần.
Tân Hoài An đột nhiên quay đầu, môi lướt qua cằm của anh, có chút gãi người.
Dù sao thì chòm râu của người này mấy ngày gần đâu còn chưa cạo.
Tân Hoài An lùi sau một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ho-yeu-cua-tong-tai/1164942/chuong-614.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.