Tân Hoài An nhìn cửa phòng bệnh đang đóng chặt trước mắt, trong lòng đấu tranh một lúc lâu.
Cuối cùng cô không lựa chọn đẩy cánh cửa kia ra để trở lại bên cạnh con trai mình, mà dứt khoát xoay người đi về phía hành lang.
Người qua kẻ lại bên ngoài phòng cấp cứu, thỉnh thoảng còn có nhân viên y tế ra ra vào vào, lúc trước chưa bao giờ rối loạn như này.
Chỉ vì giây phút này người đang cấp cứu trong phòng cấp cứu là người nắm quyền tôn quý nhất của Chử thị.
Sự chú ý của đám người Chử Hoài Sơn và Vương Thanh Hà đều ở trong phòng giải phẫu, mà không chú ý đến Tân Hoài An.
Nghe thấy có người ngạc nhiên kêu lên: “Tân Hoài An?” Bọn họ mới cùng lúc quay đầu lại.
Mấy người ngạc nhiên đều hỏi, sao cô lại tới đây?
Đồng thời cũng tự mang theo sự đề phòng ở trong lòng đối với cô.
Tịch Sơn Lâm là người phát hiện Tân Hoài An, mặt anh ta lạnh băng nhìn cô, ngăn lại không cho cô đến gần phòng cấp cứu: “Cô hại anh Chử thảm như vậy mà còn dám tới nơi này sao?” Tân Hoài An ngẩng đầu nhìn anh ta, ánh mắt có hơi sụp đổ, khó khăn hỏi: “Chử Chấn Phong anh ta… sẽ không sao chứ?” Tịch Sơn Lâm nhìn vẻ mặt cô có hơi khác thường thì không khỏi nghi ngờ trong lòng.
Không đợi anh ta mở miệng, Vương Thanh Hà đã bước nhanh tới, giọng mắng chửi: “Cái gì mà sẽ không sao chứ? Sau khi đi vào vẫn luôn rửa dạ dày, ngay cả thuốc trợ tim cũng dùng tới rồi! Tân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ho-yeu-cua-tong-tai/1164909/chuong-581.html