Chương trước
Chương sau
Vương Thanh Hà lại đang nghĩ: Tại sao mẹ cô ta có thể khẳng định điều này một cách chắc chắn như vậy?
Cô ta vô thức hỏi lại mẹ mình: “Mẹ ơi, sao mẹ lại biết chuyện này?” Trương Mỹ Văn nhìn một vòng quanh phòng khách như để chắc chắn rằng không có người giúp việc nào đang ở đâu.
Lúc này bà ta mới nói với hai người bằng vẻ mặt bí hiểm: “Tất nhiên là biết rồi, mẹ đã tận mắt chứng kiến”. Trái tim Vương Thanh Hà như thắt lại, cái cảm giác kì lạ kia càng trở nên mạnh mẽ hơn.
Đột nhiên cô ta nghĩ tới những lời mà mẹ cô ta nói trong điện thoại vào buổi sáng trước khi đi.
Ngay lập tức cô ta trở nên tỉnh táo, nghĩ ra một phán đoán nào đó.
“Mẹ ơi, cái chết của Tân Hoài An sẽ không có liên quan đến mẹ đấy chứ?” “Cái gì cơ?” Vương Bách Điền ngạc nhiên nhìn Vương Thanh Hà, sau đó vô thức chuyển ánh mắt về phía Trương Mỹ Văn như thể muốn xác nhận điều gì.
Dường như lần này trở lại, Trương Mỹ Văn có chút gì đó khang khác.
Cả hai bố con nhìn bà ta chằm chằm.
Trương Mỹ Văn cũng không có ý định che giấu, vì thế bà ta liền trực tiếp thú nhận: “Không sai, chính một tay tôi đẩy mẹ con họ xuống vách núi! Từ trên cao như vậy rơi xuống không nghi ngờ gì sẽ chết!” Vẻ mặt Vương Bách Điền run sợ, dường như trước giờ ông †a không hề quen biết người đàn bà này, ông ta kinh hãi nhìn bà ta, lắp bắp nói: “Bà, bà thế mà chạy giết người à?!” Thế nhưng Vương Thanh Hà lại bình tĩnh hơn nhiều, chỉ có điều cô ta cau mạnh lông mày.
Tại sao người giết hai mẹ con Tân Hoài An lại là mẹ của cô ta?
Không biết cô ta nghĩ ra được cái gì liền nhanh chóng rút điện thoại ra rồi đi ra xa gọi điện thoại.
Trương Mỹ Văn nghi hoặc nhìn theo phản ứng của con gái rồi lại nhìn sang vẻ mặt kinh hoàng của ông chồng nhà mình.
Bà ta bĩu môi, hừ một tiếng rồi nói: “Ông thiếu chút nữa là hỏng rồi! Hai mẹ con con khốn đó ba lần bảy lượt phá hoại hạnh phúc của con gái tôi, không giết chẳng lẽ giữ lại đến Tết sao? Con khốn Tân Hoài An kia lòng tham không đáy, lúc bắt đầu cứ ở nước ngoài không cần về cướp vị trí của con gái tôi không phải tốt hơn sao? Đúng là tự tìm đường chết!” Trên gương mặt của Trương Mỹ Văn không có chút ăn năn hối lỗi nào sau khi giết người.
Nghe những lời nói rất có đạo đức của bà ta, Vương Bách Điền cũng từ từ bình tĩnh lại, nhớ đến việc trải qua vào sáng nay khi đến nhà họ Chử, ông ta không khỏi nắm chặt tay.
Nói không sai, hiện giờ tất cả những chuyện này đều là do bởi hai mẹ con Tân Hoài An, trừ khử họ rồi thì Thanh Hà mới có thể kết hôn cùng với cậu Chử, sản nghiệp của nhà họ Vương họ sẽ ngày một phát triển, ngày càng hưng thịnh và lớn mạnh hơn!
Vương Bách Điền cảm thấy nhẹ nhõm trước suy nghĩ này, thậm chí ông ta còn khen ngợi Trương Mỹ Văn: “Bà xã, em làm rất tốt.” Ở bên kia, Vương Thanh Hà cũng đã kết thục cuộc điện thoại với Hàn Lệ Thu và biết được tình hình.
Vừa gác máy xong cô ta liền tức giận ném điện thoại xuống đất rồi chửi bới: “Con đàn bà khốn nạn, lại có thể tính kế tôi!” Gương mặt cô ta tràn đầy vẻ hung ác, giọng nói gay gắt chói tai.
Hai người Vương Bách Điền sửng sốt trước cảm xúc vừa đột ngột bộc phát của cô ta.
Trương Mỹ Văn vội vàng hỏi: “Con gái, ở đâu lại nhảy ra một con đàn bà khốn nạn nữa vậy?” Vương Thanh Hà ngẩng đầu nhìn bố mẹ, đặc biệt là mẹ của cô ta.
Vậy mà lại bị Hàn Lệ Thu lợi dụng, bị sử dụng như một khẩu súng!
Cô ta hít một hơi thật sâu và từ từ khôi phục vẻ mặt bình Tĩnh.
Cô ta lắc đầu, dùng giọng điệu cực kì nghiêm túc nói: “Bố, mẹ, nếu như Tân Hoài An đã chết rồi thì chuyện này chúng ta hãy làm như cái gì không biết. Đặc biệt là mẹ, tuyệt đối mẹ không được cho bất kì ai biết mẹ chính là người tự tay giết Tân Hoài An!”
Trương Mỹ Văn gật đầu, nói: “Mẹ biết rồi, đương nhiên mẹ sẽ không tùy tiện nói chuyện này ra, nếu không bị bắt thì sẽ bị kết án tử hình”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.