Chương trước
Chương sau
Chẳng lẽ là…… Muốn để chúng ta biết khó mà lui, tự giác vô điều kiện đồng ý từ hôn?” Vương Bách Điền tức giận suy đoán, đặt mông ngồi lên ghế sa lông.
Vương Thanh Hà cũng đang suy nghĩ chuyện này vẻ mặt âm trầm nhìn ông một cái, nhắc nhở: “Bố, bố đi nhà vệ sinh trước đi”
Vương Bách Điền lập tức phản ứng lại, chân chân kẹp vào nhau nhanh chóng đi vào trong phòng vệ sinh.
Vương Thanh Hà thì ngồi ở ghế sô pha, nghĩ đến lời vừa nấy của bố cô chân mày hơi nhíu lại.
Lúc ở biệt thự nhà họ Chử bên kia, từ đầu đến cuối cậu Chử không có xuất hiện, là cố ý làm như thế hay là…… Đã xảy ra chuyện gì?
Không biết tình huống hiện tại bên hai mẹ con Tân Hoài An kia như thế nào rồi?
Hàn Lệ Thu bên kia sao một chút tin tức cũng không có Vậy.
Vương Thanh Hà suy nghĩ, không đợi được nữa cô muốn liên lạc với Hàn Lệ Thu tìm hiểu tình huống hiện tại một chút
Cô lấy điện thoại di động ra đang chuẩn bị tìm số điện thoại Hàn Lệ Thu.
Cửa biệt thự đột nhiên truyền đến âm thanh.
Vương Thanh Hà vô thức nhìn sang.
Trương Mỹ Văn từ bên ngoài trở về.
Chính bàn tay này của bà đã giết hai mạng người, đến bây giờ cảm xúc vẫn chưa hoà hoãn lại.
Khẩn trương, thấp thỏm, kích động.
Chỉ không có hối hận.
Diệt trừ hai mẹ con Tân Hoài An bảo đảm tương lai cho con gái, bà cảm thấy một chút cũng không cần phải hối hận.
Trương Mỹ Văn ở cửa hít sâu một hơi điều chỉnh cảm xúc một chút, sau đó khóe môi nhếch lên một đường cong, bước chân nhẹ nhàng đi vào trong phòng khách.
Vương Bách Điền vừa giải quyết tiểu tiện từ trong nhà vệ sinh đi ra, vẻ mặt buồn thiu ngồi bên cạnh Vương Thanh Hà.
Vẻ mặt của hai cha con rất nghiêm túc ngồi ở trên ghế sô pha, so sánh với vẻ mặt hớn hở của Trương Mỹ Văn vừa mới trở về thì đúng là rất khác biệt.
Vương Bách Điền thấy thế đương nhiên rất khó chịu, không nhịn được châm chọc nói: “Con gái của bà sắp bị nhà họ Chử từ hôn tới nơi rồi, còn bà thì ngược lại đi đánh bài rất vui vẻ thì phải, thắng được bao nhiêu mà vui mừng đến mức này?” Trương Mỹ Văn sững sờ lúc này mới phản ứng kịp, cho ông một cái liếc mắt.
“Nói cái gì đó, ai đi đánh bài hả?” Bà bất mãn phủ nhận, sau đó đắc ý mang theo vài phần khoe khoang nói: “Tôi ra ngoài bôn ba cho tới trưa, coi như đã giải quyết xong chướng ngại vật ngán đường cậu Chử và Thanh Hà kết hôn rồi!” Vương Bách Điền một mặt nghi ngờ nhìn bà.
Trong lòng Vương Thanh Hà khẽ nhúc nhích: “Mẹ, mẹ nói chính là…” “Đương nhiên là con đĩ Tân Hoài An kia rồi, đúng rồi còn có cả thằng nhóc thối tha mà cô ta sinh kia nữa!” Trương Mỹ Văn không chút nghĩ ngợi nói.
Vương Thanh Hà và bố của cô nhanh chóng liếc nhau một cái, từ trong mắt của đối phương thấy được kinh ngạc.
Trương Mỹ Văn vẫn như cũ rất phối hợp nói: “Con gái à lần này con có thể yên tâm, không có hai mẹ con Tân Hoài An kia cản đường cậu Chử cũng sẽ không nghĩ đến chuyện từ hôn với con nữa. Sau này con có thể gối cao đầu không cần lo gì nữa rồi, ngồi ở đó đợi làm mợ chủ nhà họ Chử đi!” “Thật hay giả?” Vương Bách Điền vẫn như cũ giữ thái độ nghi ngờ.
Vương Thanh Hà nghe thấy vậy cảm thấy có chút là lạ, trong lòng có chút bồn chồn.
Cô nhìn chằm chằm Trương Mỹ Văn: “Mẹ, mẹ nói hai mẹ con Tân Hoài An thế nào rồi?” “Chết rồi!”
Những lời nói của Trương Mỹ Văn khiến cho hai bố con không khỏi để lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên.
Chẳng qua, Vương Bách Điền vô cùng kinh ngạc về cái chết của hai mẹ con Tân Hoài An.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.