Chương trước
Chương sau
Cho nên, một tuần sau, không chỉ có Thiên Nam, ngay cả cơ thể Tân Hoài An cũng gầy đến da bọc xương, xương gò má chợt lộ ra. Cô mặc áo blouse trắng đứng bên cửa sổ, gió thổi qua như có thể cuốn cô ra ngoài cửa sổ.
Cũng may, tất cả những vất vả này đều đáng giá.
Nghĩ đến cảnh từng ngày bảo bối có chuyển biến tốt đẹp, Tân Hoài An còn định vui mừng.
Đúng vào lúc này, trợ lý lại mang về một tin tức xấu.
“Bác sĩ Tân, không hay rồi, kho máu của chúng ta không đủ!”
Nghe được lời này, giống như có một gáo nước lạnh dội từ trên đầu Tân Hoài An xuống.
Đột nhiên nhớ lại, trên đường đi có hai lần cậu bé bị mất máu nghiêm trọng, phải truyền một lượng máu rất lớn.
Ngay từ đầu tính toán lượng máu tồn kho còn vừa đủ, hoàn toàn không đủ!
Bây giờ chỉ có thể nhanh chóng đi tìm nhóm máu phù hợp.
Nhưng máu RH- của cậu bé rất hiếm, sao có dễ dàng tìm được đây?
Tân Hoài An nhìn con trai đã hồi phục, có thể xuống đất đi lại, chỉ còn một bước nữa là con trai có thể hoàn toàn khỏi hản, cứ như nhìn thấy hy vọng ở trước mắt mà cô lại không thể bắt lấy vậy.
Kiểu cảm giác giãy giụa trong nỗi uyệt vọng này, phàm là phụ nữ có nội tâm yếu ớt đều không thể chấp nhận được.
Tân Hoài An tự xưng là kiên cường nhưng lại không có dũng khí đối mặt với sự lạc quan ngây thơ chất phác trên mặt tràn ngập nụ cười tươi của con trai.
Cô bước nhanh ra khỏi phòng bệnh, ngồi xổm xuống trong một góc ở hành lang, vùi đầu vào đầu gối, tự dày vò nội tâm một mình.
Một lúc sau, cô mới điều chỉnh lại cảm xúc cho tốt, đứng lên một lần nữa.
Cơ thể suy yếu cộng thêm ngồi xổm lâu nên bị tê, làm thân thể cô lảo đảo.
Cô đỡ tường, trở về phòng bệnh, biểu cảm bình tĩnh vững vàng phủ lên gương mặt tái nhợt lần nữa.
“Lần sắp xếp truyên máu kế tiếp là khi nào?” Cô dò hỏi y tá.
“Ban đầu là thứ sáu tuần sau, nhưng bây giờ… Không biết cuối tháng có thể tìm được người hiến máu phù hợp hay không nữa”
Y tá chần chờ mở miệng, nhìn cậu bé đáng thương đang ngoan ngoãn tiếp nhận kiểm tra của bác sĩ, trong mắt có một sự không đành lòng nên hạ giọng nói: “Bác sĩ Tân, nhóm máu RH- hiếm như vậy, Thiên Nam cần một lượng máu rất lớn, chỉ sợ là người bình thường không muốn mạo hiểm hiến nhiều máu như vậy”
“Tôi biết. ” Tân Hoài An hạ giọng nói.
Trên thực tế, cô có nghĩ đến một người.
Cô xác định máu người đó phù hợp với con trai cô, chỉ là anh ấy sẽ ra tay cứu giúp không?
Nếu cho anh ấy biết bảo bối còn sống, có lẽ sẽ xem xét trên quan hệ huyết thống kia… Không, chỉ sợ như vậy sẽ mang thêm nhiều nguy hiểm cho con trai cô.
Tân Hoài An cân nhắc lại tính khả thi của chuyện này, mỗi khi ý nghĩ này nảy ra thì bị lý trí cô đè xuống.
Chỉ là nhìn cơ thể con trai bảo bối vất vả lắm mới có chút khởi sắc, thế nhưng lại lâm vào suy nhược, thậm chí khiến cho bệnh biến chứng đến suy thận, lòng cô nóng như lửa đốt.
Không thể đợi thêm nữa!
Dưới tình thế cấp bách, cuối cùng Tân Hoài An đưa ra lựa chọn.
Không có gì quan trọng hơn so với tính mạng của con trai được khỏe mạnh! Vì con, cô cần phải đi một chuyến.
Tiffany nghe thấy quyết định của Tân Hoài An xong thì cực kỳ kinh ngạc: “Cô muốn đưa Thiên Nam về nước sao? Nhưng không phải cô nói bên kia rất nguy hiểm sao? Cô trở về như vậy… “
“Tình hình con trai tôi hiện giờ không thể chờ đợi được nữa, kéo dài một ngày, biến chứng bệnh của thăng bé chỉ nặng thêm!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.