Chương trước
Chương sau
Tân Hoài An vừa nhanh chóng lật giở kết quả kiểm tra, vừa chỉ đạo nói.
Trong phòng bệnh lập tức bận rộn hẳn lên.
183 nhận ra mình không giúp được gì ở đây hết, tự cảm thấy thừa thãi nên đã đi ra ngoài.
Tân Hoài An lập giở tới báo cáo kết quả kiểm tra chức năng của gan và thận thì trầm mặc hồi lâu.
Bởi vì biểu cảm của cô quá nghiêm trọng nên người bên cạnh chỉ có thể căng thẳng nhìn cô, không dám nói ra bất cứ tiếng gì làm phiền cả.
Sau một lúc lâu, cô hỏi: “Chụp X quang lá gan sao rồi?”
“Bệnh tình của thằng bé phát triển quá nhanh, không có cách nào chụp được X quang lá gan” Tiffany nói.
Tân Hoài An im lặng, nắm chặt phiếu kiểm tra trong tay, hít sâu một hơi rồi nói: “Lấy máu thằng bé làm xét nghiệm kiểm tra virus”
“Xét nghiệm kiểm tra virus? Hoài An, cô nói cậu bé Thiên Nam có khả năng là…
“Tôi không biết” Tân Hoài An lắc đầu, đây chỉ là suy đoán sau khi cô nhìn bản báo cáo của gan.
Dù sao cậu bé cũng không có một chút biểu hiện phát sốt nào.
Nhưng báo cáo của cậu bé có hai số liệu, thật sự rất giống cảm nhiễm virus, cô mới nảy ra ý tưởng táo bạo như vậy.
Thậm chí còn không rảnh để suy nghĩ xem cậu bé đã tiếp xúc với người bị lây nhiễm lúc nào.
Bây giờ không có người nào biết rốt cuộc cậu bé bị bệnh gì, cho nên chỉ cần có một chút suy đoán thì phải nghiệm chứng rồi mới loại trừ được.
Y tá nhanh chóng lấy máu Thiên Nam đi xét nghiệm.
Bởi vì Tân Hoài An đưa ra khả năng “cảm nhiễm virus”, bởi vậy tiếp theo phòng bệnh cũng không thể lưu trữ quá nhiều ngườ Tân Hoài An chỉ làm trợ lý cùng một vị bác sĩ khoa thần kinh não ở lại hỗ trợ nhau.
Thần kinh não khoa là lĩnh vực mà cô không am hiểu.
Kết quả xét nghiệm máu đã có, cuối cùng xác định nguyên nhân bệnh, cảm nhiễm virus!
“Trời ạ, sao Thiên Nam lại cảm nhiễm virus đáng sợ như vậy? Cảm nhiễm từ lúc nào thế?” Tiffany canh giữ bên ngoài phòng bệnh, lúc nhìn thấy kết quả trước tiên thì nhịn không được mà kinh ngạc hô to lên.
183 đứng ở một bên, không rời đi, anh ta nghe thấy kết quả này thì chìm vào suy tư.
Tân Hoài An có được kết quả xét nghiệm, cũng không xoắn quýt vì Sao con trai của cô l bị cảm nhiễm.
Hiện giờ mục tiêu của cô chỉ có một, là cứu con trai!
Tra được nguyên nhân bệnh, tóm lại là chuyện tốt, đỡ hơn so với một con ruồi không đầu.
Có lẽ là vì cơ chế phát bệnh trên người của người lớn và trẻ em không giống nhau, cho nên biểu hiện ra bên ngoài cũng khác nhau. Cậu bé không phát sốt, cũng không ho ra máu, nhưng lại xuất hiện tình trạng cơ quan bị suy kiệt.
Nhưng mặc kệ nói như thế nào, chỉ cần xác nhận loại virus này, Tân Hoài An sẽ có cách trị liệu!
Một tuần sau.
Đợt trị liệu lâu dài cuối cùng cũng có hiệu quả, virus hoàn toàn bị loại bỏ, cơ quan suy kiệt trên người Thiên Nam đã bị chặn, đa số bộ phận cơ quan khôi phục bình thường một lần nữa.
Duy chỉ có thận…
Đây là di chứng mà virus để lại.
Một tuần, Tân Hoài An gần như không ngủ không nghỉ. Bệnh nhi trên giường thừa nhận việc trị liệu rất đau đớn, cô cũng thừa nhận đồng thời cả tinh thần lẫn tâm hồn đều đau đớn.
Mỗi ngày khi trị liệu kết thúc, nhìn bảo bối hôn mê bất tỉnh trên giường bệnh, trong lòng cô giống bị con kiến gặm cắn, hàng ngàn cây kim nhọn đâm vào rất đau.
Nghĩ đến con trai còn cần mình, cô chỉ có thể mạnh mẽ cho phép mình ngủ từ hai đến ba tiếng đồng hồ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.