Chương trước
Chương sau
Bên trong xe, anh mím chặt môi mỏng, không nói lời nào, hơi thở cả người anh khiến người ta khó đoán ra tâm trạng của anh lúc này.
Vương Thanh Hà yếu ớt dựa vào ghế, nhưng ánh mặt lại cẩn thận quan sát.
Cô ta biết rằng lần này, e rằng không dễ dàng che giấu như vậ Nhưng suy nghĩ của Chử Chấn Phong lại không đặt vào chuyện này.
Những lời nói của Dư Nhiễm cứ văng vẳng trong đầu, không thể bỏ qua.
Cô ấy nói rằng Tân Hoài An đang gặp nguy hiểm và cần anh cứu gấp?
Anh chỉ bảo Vệ Nam giải tán những người đang canh giữ ở đó còn chưa tới hai ngày, mà người phụ nữ kia đã xảy ra chuyện rồi sao?
Trái tim mơ hồ có chút lo lắng.
Đến bên ngoài bệnh viện, Chử Chấn Phong không xuống xe mà thờ ơ nói với Vương Thanh Hà: “Tôi sẽ kêu tài xế đưa em đi kiểm tra và xử lý vết thương, tôi còn có chuyện khác phải xử lý, khi nào tôi quay lại, tôi hy vọng em có thể giải thích cho tôi rõ ràng về những chuyện đã xảy ra vừa rồi”
Khi nghe được những gì anh vừa nhắc tới, trái tim Vương Thanh Hà run lên, làm sao dám hỏi anh định làm gì.
Cảm xúc cô ta hỗn độn, cô ta nhanh chóng thể hiện ra vẻ khiến người ta thương mà nhìn anh.
Nhưng Chử Chấn Phong không thèm nhìn, quay đầu lại, trâm giọng nói với Vệ Nam đang ngồi trên ghế lái nói: “Đi”
Vương Thanh Hà nhìn chằm chằm chiếc xe rời đi một cách dứt khoát, thân thể vô thức rung lên, trong lòng càng thêm rối loạn bất an.
Anh Chử hẳn là tức giận nên mới không thèm quan tâm tới cô ta!
Cô ta phải suy nghĩ cẩn thận, nên giải thích như thế nào…
Cơn đau từ thể xác kéo suy nghĩ của cô ta trở lại, cô ta phải nghiến răng nghiến lợi bước vào bệnh viện nhờ tài xế đỡ lấy.
“Vệ Nam, xác định vị trí của Tân Hoài An trước đã”
Trong xe, giọng nói của Chử Chấn Phong không chút hỗn loạn.
Nghe vậy, Vệ Nam ngạc nhiên nói: “Anh Chử, anh đây là định cứu cô Tân sao? Có nên xác nhận trước một chút…”
Dù sao thì, cũng không biết liệu những gì Dư Nhiễm nói có phải là thật hay không.
Nhưng khi nhìn vào ánh mắt âm trầm của Chử Chấn Phong, Vệ Nam tự giác nuốt lại lời nói sau đó, rồi gật đầu nói: “Vâng!”
Anh ta ngay lập tức sử dụng mối quan hệ đặc biệt để truy tìm tung tích của Tân Hoài An.
“Cô ấy vừa rời khỏi thành phố, bây giờ chắc hẳn đang ở trên đường cao tốc ra khỏi thành phố, theo báo cáo, cô ấy đã tự mình lái xe ra khỏi thành phố mà không có bất kỳ tình huống gì bất thường”
Vệ Nam thông báo tới tin tức điều tra, vẻ mặt lộ ra vẻ bối rối: “Cô ấy rất an toàn, không hề xảy ra chuyện gì.”
Anh ta nói như vậy, là anh Chử quá lo lắng, lời của Dư Nhiễm, sao có thể tin hết được.
Có điều chuyện này cũng xác minh suy đoán trong lòng anh ta, anh Chử đối với Tân Hoài An không giống những người khác.
Chuyện này rốt cuộc là tốt hay xấu đây?
Vệ Nam nghĩ rồi lại cảm thấy đau đầu.
Biết được bên phía Tân Hoài An tất cả đều bình thường, không có gì nguy hiểm sự căng thẳng và lo lắng trong lòng Chử Chấn Phong mới được buông xuống, đột nhiên anh thả lỏng cả người, hơi thở lạnh lão cũng dần tiêu tan.
Có điều anh vẫn nhíu mày, nghi hoặc hói: “Tân Hoài An ra khỏi thành phố làm gì?”
Vệ Nam tỉnh táo lại, tiếp tục thông báo tình hình điều tra được: “Hình như là cô ấy muốn đi Châu Thái, tôi điều tra được là cô ấy đặt vé tàu hỏa đi Châu Thái.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.